CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 282

- Cô làm gì cô ấy? Tôi cảnh cáo cô rồi mà_ Sky đứng dậy, tay bóp chặt

chiếc cổ trắng ngần của Lucy

- Ư.. anh... cô ta đâu quan tâm đến anh, em nói k phải sao? Cô ta có yêu

anh k chứ? Anh đâu thể biết, còn em. Em yêu anh, vậy mà anh chưa hề
quan tâm. Anh bất công với em vậy sao?

- Tôi k cần biết, và cũng k bao giờ yêu cô._ Sky buông tay, ngồi xuống

ghế

- Em biết trc điều ấy rồi_ Lucy cười nhạt, đưa ánh mắt quyết đoán, chắc

thắng về phía anh. Sky bị 1 dòng điện đáng ngất, trông mơ hồ chỉ còn nghe
tiếng cười của ả và khuôn mặt Seny đang mờ dần. Geny bước từ sau ra, trên
tay còn cầm khẩu súng điện

- Lucy, chuyện này có quá nguy hiểm k? Lỡ anh ấy tỉnh lại_ Geny lo sợ

- K sao, chuốc thêm thuốc mê là ổn, nào giờ thì anh là của em_ Lucy ôm

hắn chặt trong lòng, ích kỉ, tàn nhẫn, nhỏ k quan tâm, từ bé đến lớn, nhỏ
muốn gì phải có đó. Nếu k thuộc về nhỏ, nhỏ sẽ giành giật, nếu nhỏ k có đc
thì cũng k ai có được

************************** tại biệt thự của

Quân******************************

Nó cảm thấy toàn thân mệt mỏi lờ đờ, nặng nề mở mắt, ánh sáng làm nó

khó chịu. K cách nào cựa quậy, nó bị trói chặt, hai tay buộc vào đầu giường,
chân bị trói chặt, chẳng khác gì con cá nằm trên thớt. Nó cố nhớ lại mọi
việc và chợt nhớ ra Quân, người đã chuốc thuốc mê nó. Nó đi cũng khá lâu,
nhưng k ai biết nó đi đâu thì tìm kiểu gì? Điện thoại cũng k thấy, thật tức
chết mà. Nó nghiến răng gào thét, chửi rủa. Được một hồi thì mới thấy
Quân bước ra, chiếc khăn tắm quấn ngang eo, cơ thể rắn chắc, chuẩn đẹp.
Mái tóc ướt để ngang vai, đôi mắt bạc lừa tình tiến về phía nó. Mẹ ơi mĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.