CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 283

nam. Nó ngưỡng mộ, ờ thì nó miễn dịch với trai đẹp, k có nghĩa là nó k
thích ngắm tai, của trời cho vứt đi phải tội.

- Bộ anh đẹp lắm hả_ Quân nhe răng cười với nó

- Ờ đẹp, thua mỗi con chó nhà tôi_ Nó nhăn nhở cười lại

- Anh nhớ em đâu có nuôi chó_ Quân vặn lại

- Tại nó cắn chủ nên bị tôi đá chết rồi_ Nó cười. Quân cũng chẳng biết

nói gì.

- Cậu, thả tôi ra được chưa, tôi k rảnh ở đây ngồi ngắm cậu đâu

- Vậy à. Hừ, Em nghĩ anh sẽ thả em? Anh đưa em về đây mà lại thả ra

sao

- Cậu muốn gì đây?

- Tất nhiên, là biến em thành của anh

- Cậu sẽ k làm vậy đâu, phải k?_ Nó cười, đấy mắt đầy sự tin tưởng.

Nhưng Quân né tránh ánh mắt đó, anh leo lên giường, vẫn k cởi trói cho nó,
tình yêu là mù quáng. Có thể vậy, vì cô, anh bất chấp tất cả. Đôi tay anh khẽ
vuốt nhẹ mái tóc xanh mượt, thoảng 1 mùi hương dễ chịu. Anh vuốt nhẹ
khuôn mặt của nó. Một khuôn mặt k cảm xúc, lộ rõ vẻ oán hận, khinh bỉ.
Anh cười nhạt, đưa cánh tay nên che mắt, nhưng điều gì đó thôi thúc anh,
nỗi sợ mất nó, mất người anh yêu. Anh đè chặt lên người nó lướt nhẹ môi
qua mặt, nó quay đầu né trách, bặm chặt môi, k van xin, cũng k khóc lóc,
đó k phải con người nó. Bỗng cảm thấy hận anh ghê gớm, nó gồng người
dậy, cố thoát ra nhưng bị anh giữ chặn. Nó hừ lạnh

- Cậu nghĩ như vậy có thể chiếm đc tôi, cậu thật khiến tôi ghê tởm_ Nó

cáu? Ghê tởm? phải, từ khi nào anh trở nên đê tiện như thế, đây đâu phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.