CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 522

chê nó là người không có trí tiến thủ. Nó chỉ biết cười xòa than thở, bố con
hai người đều áp bức tôi, tôi biết tiến với ai, thủ với ai đây?

- Dạo này mày chăm chỉ nhỉ, cuối cùng cũng chịu giúp Quân vài việc ở

công ty_ Windy lên tiếng biểu dương nó

- A, vì vậy mà tao mới mệt chết rồi đây

- Được rồi, mày cũng có phải làm gì đâu_ Haray vạch tội

- Ai bảo tao không làm gì? Thở này, đi này, cười này, nói này, ôi bao

nhiêu việc còn gì.

- Phải phải, nghe như kiểu mày sắp chết đến nơi rồi ấy

- Lão nương đây thật sự sắp chết rồi, vậy nên hai tụi bay mau cút đi để ta

yên giấc ngàn thu.

Nó yên tâm nhắm mắt sau khi nghe tiếng cửa phòng đóng lại, mọi thứ

chìm dần vào bóng tối. Dạo này bận rộn chạy theo Quân nó cũng chẳng còn
thời gian để ý những việc khác. Nhắm mắt lại, nó nghĩ đến người mình đã
gặp trong mơ, vẫn chưa biết anh ta là ai. Khuôn mặt ấy lại hiện lên choáng
hết tâm trí, người con trai nó đã gặp, Sky. Anh ta thật sự có phần rất giống,
ngay cả cử chỉ đôi lúc cũng giống. Tuy mới gặp, ít tiếp xúc, nó vẫn cảm
thấy rất quen thuộc, giống như trước đây từng biết nhau. Bất giác mỉm cười,
từ khi nào lại ngĩ về hắn nhiều như vậy? Lẽ nào mới vài ngày không gặp lại
cảm thấy nhớ?

Tiếng động từ ban công khiến nó chú ý, ánh trăng hắt qua cửa sổ in lên

bóng người trên tường. Đặt bàn chân trần xuống mặt sàn lạnh lẽo, nó mở
cửa bước ra ban công. Hắn ngồi trên lan can, nhìn sâu vào đôi mắt nó, nó
ngạc nhiên nhìn lại, gió khẽ lùa qua làm run rẩy mái tóc hai người, trăng
nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể, và màn đêm càng tô điểm cho ánh sáng ấy. Tiếng
chuông bạc từ vòng tay khẽ ngân lên trong cơn gió, bông hồng xanh như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.