CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 627

- Mày... tỉnh táo lại chưa? bình tĩnh lại cho tao

Haray run run nhìn nó, khóe mắt đọng một tầng hơi sương, ôm má ủy

khuất, môi mấp máy như không tin nổi

- Móe, tát người ta một cái lệch mặt mà còn kêu tỉnh táo, cái đạo lí khỉ

khô gì thế hả? Tao thử tát mày xem mày có bình tĩnh nổi không
NHÁ_NHÁ_NHÁ!

- ...

Chiến tranh thế giới lần thứ n diễn ra, mỗi người một câu qua lại, vài

người đã tập hợp thành một cái chợ ồn ào xuyên quốc gia. Mĩ Tư Đế giận
đến run người, chẳng ai thèm quan tâm đây là lãnh địa của bà, cứ như nhà
vô chủ mà lộng hành.

- IM, im hết, lũ con nít ranh vài trăm tuổi kia, lão bà đây còn chưa nói,

tụi bây loạn cái gì?

Thu lại vẻ thê thảm vì bị phản phệ khi này, bà ta nằm dài trên vương vị

của mình, điểm mặt từng người, khóe miệng kéo lên giễu cợt

- Ồ, tình cảm quá, đoàn kết quá, thôi thì nhốt các người ở đây để phục

vụ ta vậy. Còn Haray, phép thuật đã làm quá nửa, không thể dừng lại, tiếp
tục thôi.

Chỉ thấy tay áo đen phất lên, tất cả lập tức bị nhốt trong kết giới Mĩ Tư

Đế tạo ra. Haray đứng bên ngoài, im lặng không nói, nụ cười nhẹ trong suốt
như nước mùa thu hiện hữu, ánh mắt đầy yêu thương trìu mến, dù đến phút
cuối vẫn không muốn nói lời nào. Vì như vậy chỉ thêm đau lòng, thêm hối
tiếc.

Nó cắn chặt môi dưới, bất lực nhìn cô rời đi, tại sao lại vậy? Bản thân

thật vô dụng, không thể làm gì, cuộc đời nó đã từng ân hận, không thể để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.