CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 143

     

CHƯƠNG MƯỜI BA

Bên ngoài cửa sổ là một tổ ong bắp cày lớn.

Mary Beth McConnell đã kiệt sức đăm đăm nhìn nó, tựa đầu vào ô kính

bám đầy dầu mỡ của cái nhà tù đang giam giữ cô.

Cái tổ ong - xám xịt, ẩm ướt, đáng kinh tởm - khiến cô tuyệt vọng, hơn

bất cứ thứ gì khác xung quanh cái chốn khủng khiếp này.

Hơn cả những chấn song Garrett cẩn thận lắp bên ngoài cửa sổ. Hơn cả

cánh cửa gỗ sồi dày với ba ổ khóa to tướng. Hơn cả ký ức về chuyến đi lê
lết cùng Thằng Bọ từ Bến tàu kênh Nước đen.

Cái tổ ong bắp cày có hình nón, chóp chúc xuống đất. Nó nằm trên một

chạc ba mà Garrett cắm gần cửa sổ. Cái tổ hẳn phải chứa hàng trăm con ong
mình vằn đen và vàng bóng loáng cứ chui ra chui vào qua cái lỗ ở dưới đáy
tổ.

Sáng hôm nay, khi cô thức giấc thì Garrett đã đi rồi. Sau khi nằm thêm

một tiếng đồng hồ trên giường - chuếnh choáng và buồn nôn do cú đập trời
giáng vào đầu đêm hôm qua - Mary Beth lẩy bẩy đứng dậy, nhìn qua cửa
sổ. Thứ đầu tiên cô trông thấy là cái tổ ong bên ngoài ô cửa sổ phía sau, sát
phòng ngủ.

Lũ ong vốn không tự làm tổ ở đó, chính Garrett đem đặt nó bên ngoài

cửa sổ. Đầu tiên, Mary Beth không thể nghĩ ra lý do tại sao. Nhưng rồi, với
cảm giác tuyệt vọng, cô hiểu rằng: kẻ bắt giữ cô đã để nó ở đó như lá cờ
chiến thắng.

Mary Beth McConnell biết về lịch sử. Cô biết về những cuộc chiến

tranh, biết về những đạo quân chinh phục những đạo quân khác. Mục đích
của các lá cờ bình thường và của các lá cờ hiệu không chỉ để xác định phe
này hay phe kia, mà còn để nhắc nhở là kẻ từng bị đánh bại bây giờ nắm
trong tay quyền hành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.