CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 155

Anh chàng khổng lờ sững sờ chớp mắt, nuốt nước bọt. Cuốn sách, bé tí

trong bàn tay đồ sộ của anh ta, hạ xuống. “Tôi chẳng may, thưa ông. Tôi đã
bảo tôi đang...”

“Câm mồm.”
Ben không nói nữa. Anh ta ngậm miệng lại, nhìn xung quanh căn phòng

tìm kiếm sự cứu vớt nhưng xem ra sẽ chẳng có sự cứu vớt nào. Thom đứng
dựa vào tường, im lặng, hai tay khoanh trước ngực, chẳng định làm một
người lính gìn giữ hòa bình của Liên Hiệp Quốc.

Rhyme tiếp tục hạ giọng lầm bầm: “Cậu đang cư xử quá rón rén và tôi

chán ngấy cái kiểu này rồi. Xin thôi trò khúm núm chết tiệt ấy của cậu ngay
đi.”

“Khúm núm? Tôi chỉ đang cố gắng không làm mất lòng một người mà...

Ý tôi là...”

“Không, không đúng. Cậu đang nghĩ xem có cách quái nào để mau mau

thoát khỏi đây mà không phải nhìn tôi nhiều hơn mức cần thiết, không phải
làm căng thẳng cái hệ thần kinh nhỏ bé mong manh của chính bản thân
cậu.”

Đôi vai đồ sộ cứng lại. “Chà, bây giờ, thưa ông, tôi nghĩ như thế là

không hoàn toàn công bằng.”

“Mẹ kiếp. Đã đến lúc tôi tháo găng tay ra...” Rhyme cười hằn học. “Cậu

thấy phép ẩn dụ đó thế nào? Tôi, tháo găng tay ra? Một việc mà lúc này tôi
sẽ không thể thực hiện nhanh chóng cho lắm, phải không?... Để bông lơn về
những kẻ què quặt thì câu ấy thế nào hả?”

Ben tha thiết muốn chạy trốn - muốn biến mất qua cái khung cửa kia -

nhưng đôi chân sừng sững của anh ta bị chôn chặt xuống, giống như hai
thân cây sồi.

“Tôi có bị bệnh truyền nhiễm đâu”, Rhyme quát. “Cậu nghĩ nó sẽ lây lan

à? Nó không lây lan theo cách đó đâu. Cậu bước qua bước lại, cậu hít thở ở
đây, và rồi người ta sẽ cho cậu lên một chiếc xe lăn mà đưa đi. Khỉ gió, cậu
thậm chí e sợ rằng nếu nhìn tôi thì rốt cuộc cậu cũng giống như tôi vậy.”

“Không đúng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.