CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 275

“Sẽ không ai bắn gì cả!”, Sachs gay gắt thì thào, khiếp sợ thấy Garrett

thậm chí tính toán đến khả năng ấy. Cô ngoảnh nhìn cánh rừng đằng sau.
Nó lầy lội và không thể đi qua mà không bị nhìn thấy hoặc nghe thấy. Phía
trước họ là hàng rào thép mắt cáo vây xung quanh Công ty Davett. Qua các
mắt lưới, cô nhìn thấy có xe trong bãi đỗ.

Amelia Sachs từng làm về tội phạm đường phố một năm. Kinh nghiệm

đó, cộng với những hiểu biết của cô về xe hơi, có nghĩa cô có thể mất chưa
đầy ba mươi giây để đột nhập vào và đấu dây lửa khởi động một chiếc xe.

Nhưng thậm chí nếu cô đánh cắp được xe rồi, bằng cách nào họ ra khỏi

khu vực nhà máy? Có một cửa vận chuyển và giao hàng vào nhà máy, tuy
nhiên nó cũng nằm trên đường Kênh Đào. Họ sẽ vẫn phải chạy qua rào
chắn. Liệu họ có thể đánh cắp một chiếc SUV hoặc một chiếc xe tải loại
nhỏ và lao qua hàng rào ở chỗ không ai trông thấy được, rồi xuyên rừng đến
đường 112? Khắp xung quanh Bến tàu kênh Nước đen là những quả đồi dốc
đứng cùng những chỗ thụt sâu xuống đầm lầy, liệu họ có thể thoát mà
không để lăn xe và tự sát?

Tốp cảnh sát đang đi bộ rà soát bây giờ chỉ còn cách gần hai trăm thước.
Bất kể họ sẽ làm gì, đây cũng là lúc hành động. Sachs quyết định rằng

họ không có sự lựa chọn. “Nào, Garrett. Chúng ta phải trèo qua hàng rào
kia.”

Họ lom khom di chuyển về phía bãi đỗ xe.
“Cô đang nghĩ tới một chiếc xe à?”, Garrett hỏi, nhận ra nơi họ hướng

đến.

Sachs liếc nhìn lại sau lưng. Tốp cảnh sát còn cách gần một trăm thước.
Garrett tiếp tục nói: “Tôi không thích ô tô. Chúng làm tôi sợ”.
Nhưng Sachs chẳng chú ý nữa. Cô nghe thấy lời Garrett nói lúc trước,

nó vẫn loanh quanh luẩn quẩn trong đầu óc cô.

Những con bướm đêm liền gấp cánh lại và thả mình rơi xuống đất!
     

† † † † †

     

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.