CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 295

Nitrate
Camphene
Một chi tiết nào đấy Sachs đã đề cập tới khi cô đang khám xét phòng

riêng của gã trai quay lại với Rhyme.

“Ben, cậu có thể mở cuốn vở kia được không, cuốn vở của Garrett ấy?

Tôi muốn xem nó lần nữa.”

“Ông có muốn tôi đặt vào thiết bị lật trang không?”
“Không, cứ lật bằng tay thôi”, Rhyme bảo.
Các bức vẽ côn trùng cứng nhắc của gã trai được lật nhanh qua: bọ gạo,

nhện nước, gọng vó.

Rhyme nhớ Sachs đã bảo anh rằng, ngoại trừ chiếc lọ đựng ong bắp cày

– cái két an toàn của Garrett – tất cả các loài côn trùng trong bộ sưu tập của
gã đều được nuôi trong những chiếc lọ đựng nước. “Tất cả bọn chúng đều
là các loài thuỷ sinh.”

Ben gật đầu. “Có vẻ thế”.
“Hắn bị nước thu hút”, Rhyme trầm ngăm. Anh nhìn Ben. “Và loại đầu

mối câu đó? Cậu nói nó dùng để câu bọn cá ăn sát đáy à?”

“Viên chua ạ? Phải rồi.”
“Nước mặn hay nước ngọt?”
“Chà, nước ngọt. Tất nhiên rồi.”
“Và dầu hỏa – thuyền cũng chạy bằng dầu hoả, đúng không nhỉ?”
“Nhiên liệu đốt đèn”, Ben trả lời. “Loại thuyền nhỏ gắn động cơ bên

ngoài thân vốn vẫn sử dụng nó.”

Rhyme nói: “Nếu suy nghĩ tới điều này thì thế nào nhỉ? Phải chăng hắn

đang đi về phía tây bằng thuyền trên sông Paquenoke?”.

Ben nói: “Có lý đấy, ông Lincoln. Và tôi cuộc rằng lượng dầu hoả nhiều

vậy vì hắn đã nạp lại nhiên liệu nhiều lần – phải chạy qua chạy lại giữa
Tanner’s Corner và nơi hắn giữ Mary beth. Chuẩn bị sẵn sàng các thứ cho
cô ấy”.

“Tư duy tốt đấy. Gọi Jim Bell vào đây, được không?”
Vài phút sau, Bell quay lại và Rhyme trình bày giả thuyết cảu anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.