CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 5

     

CHƯƠNG MỘT

Cô tới để đặt những bông hoa tại cái nơi mà cậu con trai ấy đã chết, còn cô
gái thì bị bắt cóc.

Cô tới vì cô vốn vụng về và sở hữu một khuôn mặt rỗ. Cô không có

nhiều bạn bè.

Cô tới vì người ta yêu cầu cô tới.
Cô tới vì cô muốn tới.
Lóng ngóng và vã mồ hôi, Lydia Johansson, cô gái hai mươi sáu tuổi,

bước dọc theo lề đất của đường 112, nơi cô đã đỗ chiếc Honda Accord, rồi
thận trọng đi xuống đồi, tới cái bờ lầy lội, nơi con kênh đào Nước đen gặp
sông Paquenoke đục ngầu.

Cô tới vì cô nghĩ đây là việc nên làm.
Cô tới mặc dù thấy sợ.
Vừa mới bình minh, nhưng tháng Tám năm nay là tháng nóng nhất so

với nhiều năm qua ở Bắc Carolina và bộ đồng phục y tá màu trắng của
Lydia đã ướt mồ hôi khi cô bắt đầu bước về phía khoảng đất trống trên bờ
sông, xung quanh mọc đầy liễu, sơn thù du và những cây nguyệt quế tán
rộng. Cô dễ dàng nhận ra cái nơi cô đang tìm kiếm, vì các dải băng vàng
của cảnh sát nổi bật lên trong sương mù.

Những âm thanh của buổi sáng sớm. Bầy chim lặn, một con vật sục sạo

bới thức ăn trong cái bụi rậm gần đó, những làn gió nóng nực thổi giữa đám
lau lách và cỏ đầm lầy.

Lạy Chúa, thật đáng sợ, Lydia nhủ thầm. Những cảnh khủng khiếp nhất

từ các cuốn tiểu thuyết của Stephen King và Dean Koontz mà hằng đêm cô
hay đọc, với thứ bầu bạn là một vại Ben & Jerry’s hiện lên sống động.

Lại có thêm những tiếng động trong cái bụi rậm kia. Lydia ngập ngừng

dừng bước, nhìn xung quanh. Rồi lại tiếp tục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.