CÁI KẾT ĐẮNG - Trang 147

Wexford nghĩ, Dora đã nói rằng khi biết đến sự tồn tại của đứa bé, thái

độ của Sylvia sẽ phá hủy gia đình chúng ta. Chuyện đó có phá hủy cuộc hôn
nhân của chúng ta hay không? Anh nói lớn tiếng, “Giữa tháng Sáu, nhà
Hilland đã đề nghị Amber tới ở căn hộ của họ vào tháng Mười một. Điều họ
chưa từng nói cho chúng ta biết và chúng ta cũng không hỏi chính là việc
thuê nhà. Tiền thuê được miễn phí đúng không?”

“Chắc chắn rồi.”
“Anh thực sự nghĩ thế à? Tôi thì không dám chắc. Crenthorne Heath

không phải là một vùng ngoại ô quá sang trọng nhưng nó gần Luân Đôn
hơn so với Croydon và nằm trên tuyến đường tàu điện ngầm. Nếu cho thuê
căn hộ, họ có thể thu về hai hoặc ba trăm bảng mỗi tuần với mức giá hiện
thời. Liệu họ có hào phóng đến nỗi sẵn sàng bỏ qua chừng đó tiền trong có
lẽ hàng năm trời hay không?”

“Anh đang nói rằng,” Burden nói chậm rãi, “họ đề nghị Amber ở căn hộ

đó nhưng có thể là với mức tiền thuê thấp hơn. Dĩ nhiên cô ta đồng ý nhưng
cô ta biết mình phải bắt đầu kiếm tiền. Người cha già Marshalson sẽ không
trả khoản đó.”

“Không. Ông ta không muốn mất con gái, thậm chí nếu điều đó đồng

nghĩa với việc phải nuôi cả Brand.” Wexford chợt nhìn thấy trung sĩ cùng
một trong những sĩ quan cảnh sát của anh bước vào quán bar cùng nhau.
Chà, đúng như anh đã nghĩ... “Ngày mai, chúng ta sẽ tìm ra điều đó,” anh
nói.

***

Người khổng lồ mặc chiếc áo phông có chữ “Riverbank” lại một lần nữa

có phiên trực ở cổng nhà Hilland nhưng sáng nay anh ta niềm nở hơn. Anh
ta để xe của họ vào với một nụ cười và câu “Chào buổi sáng” đầy phấn
khởi. Wexford rất ngạc nhiên khi thấy tấm bảng Surrage-Samphire vẫn còn
dựng trong vườn trước nhà Hilland. Công trình dường như đã hoàn tất và
nhìn rất kiểu cách, thậm chí có phần hơi quá. Sảnh của căn nhà hơi nhỏ quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.