CÁI KẾT ĐẮNG - Trang 250

Họ vào trang web của Surrage-Samphire một lần nữa, Wexford, Buden

và Damon Coleman; để xem xét chi tiết hơn những bức ảnh của hai anh em
nhà Samphire. Damon nói, “Không nghi ngờ gì nữa, thưa sếp. Đây là kẻ mà
tôi đã trông thấy đi vào nhà của Colin Fry. Người này tên Ross, tóc đen.
Hắn chính là gã đó. Tôi đã thấy hắn xuất hiện hai lần. Một lần khi hắn vào
nhà và lần thứ hai khi hắn mở cửa cho người phụ nữ. Sau đó tôi quay trở lại
và thấy cả hai người họ đi ra.

“Anh có nhận ra hắn lần nữa không? Anh có thể xác nhận là hắn

không?”

“Vâng, có thể, thưa sếp.”
“Và người phụ nữ?”
“Cô ta có thể là bất kỳ ai, thưa sếp. Tôi thậm chí còn không thể đoán

được tuổi cô ta. Tất cả những gì tôi có thể nói đó là cô ta không phải một
thiếu nữ. Khá cao - chà, gần một mét tám - và không quá béo. Lúc đó trời
mưa khá nặng hạt và cô ta quấn một cái khăn quanh đầu, che ô.”

***

“Damon đã quan sát rất kỹ,” Wexford nói với Burden khi họ ở một

mình, “nhưng thế thì sao? OK, vậy Ross Samphire, kẻ đã thành công trong
việc vẽ lên một bức tranh cảm động về người đàn ông hết lòng với gia đình,
trên thực tế lại ngoại tình lén lút, nhưng ngoại tình không phải là tội. Còn
những gì Gary Bartlow đã nhìn thấy khi hộ tống Megan đến điểm dừng xe
buýt ở Sewingbury nữa. Rõ ràng, người đàn ông đang ra khỏi xe là Ross và
Megan nhận ra hắn. Thực tế, điều này chính là bằng chứng về những gì
chúng ta luôn nói...”

“Anh luôn nói,” Burden cắt ngang một cách hào phóng. “OK, là tôi luôn

nói thế. Megan đã nhận ra người đàn ông cô ta nhìn thấy trong rừng
Yorstone vào ngày Hai mươi tư tháng Sáu. Giờ cô ta biết hắn sống ở đâu và
có thể biết được tên hắn, cô ta không chần chừ gì mà thử tống tiền hắn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.