CÁI MÁY ĂN - Trang 52

Tôi đói quá.

Tôi phải tìm một cái gì để ăn mà không thấy kinh tởm.

Tôi lại lục tủ lạnh – chẳng thấy gì.

Tôi tìm trong chạn. Lon súp. Bánh đa. Bánh đa khô. Sô cô la. Cá ngừ.

Tôi quyết định chờ mẹ về. Tôi sẽ nhờ mẹ làm cho một tô lớn mì ống và

phó mát.

Dạ dày tôi lại sôi lên ùng ục.

Để quên đi cơn đói, tôi quyết định tập trung tư tưởng ngồi làm bài tập.

Tôi lục túi tìm vở bài tập tiếng Anh. Phải đọc tiếp ba chương của quyển
Johnny Tremaine. Ngày mai cô Hartman sẽ vấn đáp về ba chương này.

Tôi mở sách. Câu chuyện xảy ra ở Boston, từ thời Cách mạng Mỹ. Tôi

rất thích đọc truyện này và bị hút ngay vào câu chuyện. Khi đọc đến phần
thú vị nhất, phần Johnny bị bỏng tay, tôi nghe có tiếng gì sụp soạp.

Tôi nhìn về phía cuối bếp. Fred đang cúi xuống tô của nó, hăm hở chén

món ăn của chó.

— Ê, Fred! Mày có thể bỏ xuống được không?

Fred ngẩng đầu khỏi tô thức ăn và nhìn tôi.

Những giọt thức ăn cho chó từ mép nó nhểu cả xuống sàn nhà.

— Fred! Kinh quá! – Tôi bảo nó. Fred vẫy đuôi.

Tôi lại quay lại đọc sách.

Sụp soạp, sụp soạp.

— Fred! Nào!

Fred lại nhìn lên, rồi lại sục đầu vào tô thức ăn.

Soạp. Soạp.

Tiếng lưỡi con Fred liếm vào thức ăn của nó khiến tôi cảm thấy chóng

mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.