CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 114

Cuống quặn lòng, nhớ đất nhớ trời không thể kể xiết.

Vừa vặn sau hai tiếng đồng hồ, Chuột Bạch dẫn Cà Cuống và cả bọn

trở về bên “ngai” của Chuột Cống. Cà Cuống giơ tay ra hiệu cho các bạn cứ
theo kế hoạch mà làm.

Thấy bầy nô lệ trở về đúng hẹn, Chuột Cống cười hà hà:

- Ta có lời khen các ngươi đã tuân thủ giờ giấc nghiêm chỉnh! Thế

nào, các ngươi thấy lâu đài và các báu vật của ta có… cực kỳ không?

Cà Cuống thay mặt cả bọn thưa:

- Tâu Đấng thống lĩnh các côn đồ, lâu đài của ngài thật là tráng lệ,

thơm tho, có thể sánh với tiện nghi của những kẻ buôn lậu giàu sang trên
phố.

Chuột Cống gật gù khoái trá:

- Thôi, bây giờ các ngươi lần lượt kể chuyện đi. Tể tướng Gia Va đâu!

Ngài hãy mang sổ vàng ra, có chuyện nào thật hay thì biên lại cho thần dân
của ta đều được hưởng.

Chuột Bạch cung kính đứng dậy bằng hai chân, trình với Đấng thống

lĩnh danh mục các câu chuyện sẽ được kể hầu ngài theo thứ tự sau đây:
Nàng Cánh Cam (vốn là một tiên nữ giáng trần) thuật lại vì sao nàng phải
hóa thành loài bọ và phải vĩnh viễn khoác bộ áo màu xanh biếc; đức ông
Bọ Dừa kể chuyện tu nhân tích đức của mình; hiệp sĩ Xén Tóc tường thuật
cuộc phiêu lưu mạo hiểm khiến chàng bị cụt một bên râu; võ sĩ Bọ Đa nói
về ngọn nguồn tiếng kêu “Cút kít” của mình và giải thích vì sao trên trán
chàng lại mọc cái sừng; và cuối cùng Cà Cuống sẽ trân trọng trình bày với
Đấng thống lĩnh sự tích “chết đến đít vẫn còn cay”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.