CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 14

lớn hơn mình. Anh đến hỏi cậu Cóc tía kia mà xem.

Mèo con ngoái đầu nhìn theo phía Gián đất vừa trỏ. Thừa dịp ấy, Gián

lủi mất.

Cậu Cóc tía bằng nửa nắm tay đang ngồi nghiến răng cạnh hàng rào.

Thấy Mèo con đi tới, cậu lồi hai mắt ra, nhìn trân trân.

- À, ra cậu là Cóc tía, cậu ông giời đấy! Cậu bé thế, có sợ tôi không?

- Việc gì mà sợ.

- Thảo nào, người ta bảo cậu có cái gan to lắm. Cóc tía nhếch cái

miệng rộng đến mang tai cười:

- Gan ta có gì mà to.

- Thế sao cậu không sợ? Gián đất hắn bảo ai mà nhỏ yếu thì phải sợ kẻ

khác kia mà?

- Cái thằng ấy nó chỉ rúc vào các xó xỉnh mà ăn bẩn cho nên gặp ai nó

cũng khiếp! Còn như ta, ngày ngày ta đi bắt muỗi, trừ sâu, ta sống ngay
thẳng việc gì mà sợ ai. Vả lại cứ sợ thì ngồi mà nhịn đói. Như trong vườn
này có thằng Hổ mang rất ác, chả lẽ ta không dám vào vườn bắt sâu à? Nó

gian ác, nó mới phải sợ ta.

Cóc tía nói xong, ung dung nhảy qua khe hàng rào vào vườn.

*

Mấy hôm sau, Mèo con đã thuộc tất cả các ngóc ngách từ trên nhà

xuống bếp, từ trong sân đến ngoài vườn. Đến chỗ nào cũng có những cuộc
gặp gỡ, những câu chuyện làm cho Mèo con ngẫm nghĩ. Cả ngày, chú chạy
chơi cho đến lúc nào nghe Bống gọi: “Miu Miu về ăn cơm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.