CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 13

Lúc này Mèo con thích chí lắm. Nắng ấm, sân rộng và sạch. Mèo con

chạy giỡn hết góc này đến góc khác, hai tai dựng đứng lên, cái đuôi ngoe
nguẩy. Chạy chán, Mèo con lại nép vào một gốc cau, một sợi lông cũng
không động - nó rình một con bướm đang chập chờn bay qua. Bỗng cái
đuôi quất mạnh một cái, Mèo con chồm ra. Hụt rồi!

Bướm đập cánh bay lên cao, cười: “Ê, ê, tẽn chửa!”

Mèo con nhảy một cái thật cao theo bướm, rồi cuộn tròn lăn lông lốc

giữa sân, cho đến lúc chạm bịch vào gốc cau. “Rì rào, rì rào, con mèo nào
mới về thế?”. Cây cau lắc lư chỏm lá trên cao tít hỏi xuống. “Rì rào, rì rào,
chú bé leo lên đây nào!” Mèo con ôm ngay lấy thân cây cau trèo nhanh
thoăn thoắt. “Rì rào, rì rào, ừ chú trèo khá đấy!” Mèo con ngứa vuốt, cào
cào thân cau sồn sột. “Ấy ấy, chú làm xước cả mình tôi rồi. Để vuốt sắc mà
bắt chuột chứ!” Mèo con tiu nghỉu, cụp tai lại, tụt xuống đất. Rì rào, rì rào
chỏm cau vẫn lắc lư trên cao.

Mèo con lại nằm dài sưởi nắng và ngẫm nghĩ.

Kìa kìa, một con bọ gì đang lủi nhanh qua sân. Mèo con vút đến, chặn

một chân lên lưng nó và ghé mũi phập phồng đánh hơi.

- Xì, anh chàng nào mà hôi thế này?

- Úi, úi, em là Gián đất đấy! Anh tha cho em.

Gián đất giãy giụa. Mèo con nhấc chân lên. Gián đất nhìn trước nhìn

sau rồi lại cắm đầu lủi. Nhưng Mèo con lại nhảy theo:

- Khoan đã! Ban ngày ban mặt anh đi đâu mà lấm lét thế? Gián đất

ngẩng lên, khua hai sợi râu dài:

- Ơ anh này rõ ngây ngô. Cái thân phận vừa nhỏ vừa yếu như tôi mà

không lủi khéo thì sống yên thân thế nào được. Mình bé thì phải sợ kẻ nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.