CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 145

Chấu, Cào Cào, Bọ Dừa, Cánh Cam… bậu kín cả cành cây, lá cây, nghển
cổ đợi xem nhạc sư và ca sĩ trứ danh biểu diễn.

Tiếng tăm của ban hát lẫy lừng đến nỗi bà vãi Quốc Quốc và sư cụ Tu

Hú vốn quanh năm chỉ lo việc tụng kinh niệm phật, không màng gì đến
nghệ thuật văn chương, hôm nay cũng dự xem cả.

Phút long trọng đã tới!

Chuông rung. Màn mở. Ngỗng Kều, trong bộ cánh đen ngắn cũn cỡn,

bước ra sân khấu nghiêng đầu nói bằng giọng mũi:

- Nhân danh giới trí thượng lưu trí thức thành Mạc-xây nước Ý, tôi là

nhạc sư thượng hạng Ba-gai-chi-chi xin cúi chào quý vị thính giả…

Cụ Cò giương mục kỉnh nhìn, rồi nghển cổ nói thầm vào tai cụ Bồ

Nông:

- Tôi nom giống như thằng Ngỗng Kều hay đánh bạc ở nhà Cú nhà

Quạ ấy bác ạ!

Cụ Bồ Nông gạt phắt đi:

- Hừ! Bác thật đa nghi như Tào Tháo! Người ta lặn lội từ nước Ý sang

đây…

Nhạc sư Ba-gai-chi-chi nói tiếp:

- Theo phong tục của một nước văn minh như nước Ý chúng tôi, cái gì

cũng phải trả tiền trước. Xin quý vị chi cho ba xu một suất, ba xu một suất,
bản ban chúng tôi mới có thể trình diễn được.

Lập tức, các khán giả rộng rãi và cởi mở ném tới tấp lên sân khấu nào

ốc, nào hến, nào cua, nào trai, nào tôm, nào cá… Nhạc sư căng vạt áo ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.