CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 144

choẹ. Nhạc sư Ba-gai-chi-chi mặc áo “rơ-đanh-gốt” (cái áo đen ngắn cũn
cỡn Ngỗng đã lột của Ngan), nom ra vẻ con nhà quý phái thành Mạc-xây
nước Ý lắm rồi. Còn Văn Ngan mình trần trùng trục, khoác cái lá khoai
ngứa thủng lỗ chỗ, nom cũng khá yểu điệu giống cô thiếu nữ mặc áo the,
nhưng chưa ra vẻ gì là ca sĩ Ba-que-mô-tô nước Nhật cả. Ngỗng kều bèn
bắt Ngan húi trọng đầu đi và đeo một đôi kính trắng bện bằng cỏ gà.

Thật là hồi hộp! Ngày trổ tài đã tới!

Ngỗng bơi vòng quanh hồ, mỗi quãng lại cất tiếng rao:

- Xin chớ bỏ qua! Xin chớ bỏ qua! Ca nhạc đặc sắc! Tiết mục diễm

huyền! Do nhạc sư thượng hạng Ba-gai-chi-chi thành Mạc-xây nước Ý và
ca sĩ trứ danh Ba-que-mô-tô thành Rôm nước Nhật trình diễn. Ba xu một
vé! Ba xu một vé! Rất rẻ, rất rẻ, xin chớ bỏ qua!…

Trong lúc Ngỗng Kều tận tình làm công việc quảng cáo như thế, thì

Văn Ngan chỉ luẩn quẩn trên bờ, cấm dám thò chân xuống nước. Chả là
tướng công vẫn lo vợ chồng nhà Cốc cho tướng công đi chơi với hoàng tử
thứ sáu con vua Thuỷ Tề chuyến nữa.

Thấy có kẻ khua chiêng gióng trống rùm beng như vậy, dân chúng

vùng quanh hồ vốn rất khát khao giải trí, tò mò kéo tới khá đông. Này, là
đàn lũ họ hàng nhà Le Le, Mòng, Ngỗng Trời, Vịt Trời ào ào đậu xuống
mặt hồ, tranh nhau chỗ ngồi quàng quạc. Kia là các cụ Cò, cụ Vạc, Giang
Giang, Bồ Nông đứng cao lênh khênh, trong số đó có mấy cụ là nhà nho
nổi tiếng hay chữ. Đây nữa là các nhạc sĩ có tài của địa phương: Sáo, Vàng
Anh, Chích Choè, đến dự cốt nhằm học tập nghệ thuật các bậc danh ca. Và
cả vợ chồng bác Cốc cũng dắt con cái đi xem, đứng cạnh gia đình nhà Xít,
nhà Kếu (bởi vì vợ chồng Cốc không biết ca sĩ Ba-que-mô-tô chính là Văn
Ngan tướng công sống lại). Trên mấy bụi dứa dại, cây si, cây bàng bao
quanh gò đất dùng làm sân khấu, những Niềng Niễng, Cà Cuống, Châu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.