CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 165

Tân vén áo, thò tay xua cho “cái tàu ngầm” bơi ra chỗ chú Xin Cơm.

Như một làn chớp xanh đen, như cái máy bay vỉ ruồi phản lực, con Niềng
Niễng liệng mấy vòng tuyệt đẹp, lúc nghiêng lúc ngửa, nhao lên mặt nước
rồi lại lặn chúi xuống đáy bể. Trong khi đó, chú Xin Cơm cứ bò, bò…

- Đấy nhé, chịu thua tàu ngầm của anh chưa?

- Ì ì!… Con của anh giống con bọ xít ở cây nhãn!

- Nói láo! Bọ xít nó vàng, còn Niềng Niễng nó xanh biếc như cánh

cam cơ mà!

- Con của anh xấu!

- Con của cái Mai xấu!

- Của anh xấu!

- Của Mai xấu!…

Tranh cãi nhau một lúc, hai anh em chợt nhớ ra cần phải cho con

Niềng Niễng và con Xin Cơm ăn. Biết nó ăn gì mà cho được nhỉ? Bàn với
nhau một hồi, hai anh em quyết định lượm tất cả những mảnh rong rêu nhặt
từ mớ tép của mẹ ra, thả xuống bể. Bé Mai thương con Xin Cơm không có
bạn, thả thêm hai con ốc xinh xinh.

Từ hôm ấy, hai anh em thường bị ông nội mắng về tội bỏ quá nhiều

cơm cho cá vàng, ông nội không biết đâu, chúng cháu nuôi cả Niềng Niễng
và cả Xin Cơm đấy ạ.

*

Một buổi sáng, vào giờ ra chơi, vì trường ở gần nên cu Tân chạy rảo

về nhà kiếm thêm củ lang mẹ mới luộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.