CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 207

không quên ơn.

- Tôi là người trần mắt thịt, sức mọn tài hèn. - Ông già trả lời. - Tôi

làm sao có thể làm được.

- Ngươi hãy bảo vệ trứng này bằng tất cả lòng yêu thương của ngươi.

Tình thương yêu đôi khi còn mạnh hơn cả tài sức. Tuy vậy, khi nào ngươi
thấy thật cần thiết, ngươi hãy gọi đến ta.

Nói rồi Rùa thần giao cho ông già một cái móng và dặn thêm:

- Nếu khi nào gặp nguy cấp, ngươi hãy đặt móng này vào tai, ta sẽ

giúp. Ông già chưa kịp hỏi gì thì Rùa đã biến mất.

Bao năm sống cô độc trên bãi cát hoang vắng, bây giờ có trứng bên

cạnh để trông nom gìn giữ, ông cảm thấy vui vui. Ông hết lòng săn sóc
trứng. Ông đi thật xa để kiếm những cành lá che cho trứng mát. Tuy chưa
hình thành một động vật gì, nhưng trứng cứ âm thầm mà lớn. Trứng lớn rất
nhanh như để đáp lại ơn người. Ông già cảm thấy trứng như hiểu được tấm
lòng của ông, càng ngày ông càng thương yêu trứng. Mỗi khi đi đánh cá,
kiếm củi về, ông lại ngồi thì thầm nói chuyện với trứng về những buồn vui
và gian khổ của ông.

Một hôm, ông già đang ngồi tâm sự với trứng thì bỗng một chiếc xe

trâu, trên xe có một bọn người rất hung dữ đang nhằm lao thẳng về phía
trứng. Luống cuống ông vội khoát tay làm hiệu cho xe đi ngả khác nhưng
không sao cản được. Ông vội nằm phủ người lên trứng và than rằng: “Con
ơi! Ta không để con chết một mình, cha cùng chết với con đây!” Lập tức
trứng bỗng cao lên thành một ngọn núi và ông già biến thành một con hổ
lớn đứng uy nghiêm trên đỉnh núi. Bọn người hoảng hốt quay lại liền.

Khi chiếc xe trâu vừa đi khỏi, trái núi bỗng xanh tươi đầy cỏ cây hoa

lá và hổ lại hóa trở lại ông già. Ông già thấy mình đang ở trong một hang
đá muôn màu lộng lẫy. Ngoài cửa hang lại có tiếng chim kêu vượn hót thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.