CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 206

mí nước. Ông ân cần mời chàng ăn cơm tối cùng ông rồi dọn chỗ cho
chàng đi nghỉ. Đêm hôm ấy, không hiểu vì tiếng sóng vỗ hay vì nỗi nhớ
nhà mà chàng không sao ngủ được. Mãi gần sáng, chàng mới thiếp đi một
chút. Trong giấc ngủ chập chờn, chàng nghe thấy có tiếng văng vẳng bên
tai: “Ba năm nữa con hãy quay lại đây. Chính ở nơi này, con sẽ kết duyên
với một người con gái của biển. Nhưng con hãy nhớ rằng: nếu các con
thương yêu nhau thì cát sỏi khô cằn cũng thành hoa lá xanh tươi. Nếu
chẳng yêu thương nhau thì đất bằng cũng trở thành núi non cách trở”.

Tiếng nói vừa dứt thì hoàng tử bừng tỉnh dậy, nhìn trời đã sáng, bốn bề

vắng vẻ, chỉ có tiếng sóng vỗ vào bờ cát hoang vu. Chàng từ giã ông già để
trở về kinh đô. Từ đó, lòng chàng luôn bị ám ảnh bởi tiếng nói trong giấc
mộng ngày nào.

*

* *

Còn ông già, sau khi hoàng tử đi rồi, ông lại tiếp tục sống một mình

trên bãi cát.

Một hôm, tự nhiên ngoài khơi có một vùng biển sóng gió nổi lên dữ

dội, bầu trời tối mịt mùng. Hồi lâu, một con Giao Long bơi vào đất liền,
quằn quại trên cát làm thành những đường ngoằn ngoèo hằn sâu trên đất.
Gió thổi ào ào, cát bụi mù mịt. Gian lều của ông già gần đó xem chừng
muốn bay đi. Rồi một tiếng thét và bầu trời sáng bừng lên, quang đãng như
chưa hề có bão dông. Một quả trứng Giao Long không lồ nằm bên cạnh
ngôi nhà của ông già. Giao Long đã biến mất. Một con rùa vàng rất lớn từ
phía biển bơi vào. Rùa đào bới, vùi trứng Giao Long xuống cát, đoạn rùa
tiến đến trước mặt ông già, nói rằng:

- Ta là Kim Quy, ta quen sông dưới nước nên không thể ở liền đây để

bảo vệ giọt máu của Long Quân. Vậy ta nhờ ngươi giúp việc này, ta sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.