CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 204

do thần Rồng. Người bèn giam đàn con của thần Rồng lại để trừng phạt
người mẹ láo xược, không bao giờ cho mẹ con gặp nhau nữa. Nhưng không
ngờ đàn con của thần Rồng đã được mẹ truyền cho phép thuật, đã vượt
được ngục của nhà trời, bay lang thang khắp nơi đi tìm mẹ. Ngọc Hoàng
bèn hóa phép giáng sương mù mịt không cho mẹ con thấy được nhau. Đàn
con thần Rồng đành phục xuống biển xa mà khóc than, gọi mẹ. Biết rằng
chẳng thể nào ngăn cấm được tình mẹ con, Ngọc Hoàng cuốn màn sương
mù lại và truyền lệnh tha tội cho tất cả các vị thần đã ở lại trần gian. Ông
Võ dẫn lối cho đàn con thần Rồng tìm đến mẹ.

Miền vịnh từ đấy đã bình yên. Nhưng người dân vùng này vẫn lo âu,

sợ có ngày các vị thần trở về trời thì mặt đất lại bị biết bao tai ương đe dọa.
Ho làm lễ tạ các thần và cầu xin các thần ở lại mãi mãi với con người. Thần
Rồng thấy dân vịnh còn lo âu, bèn đặt hạt ngọc quý của mình xuống vịnh
tặng cho người để làm tin. Dân cả vùng vui mừng mở hội lớn đón ngọc.
Hàng vạn thuyền bè chở đất đá đến để lấp lên viên ngọc, giữ cho ngọc khỏi
trôi đi, giữ cho lòng tin của con người còn lại vĩnh viễn. Nơi lấp ngọc ấy
bây

giờ đã thành một hòn đảo - gọi là đảo Thần Châu.

Từ đấy nhân dân vùng này đặt tên cho vịnh là vịnh Hạ Long để ghi

nhớ ngày thần Rồng xuống. Tất cả những tên như Đèo Bụt, Vũng Oản, Ông
Võ, Bái Tử Long… cũng từ đấy mà có. Dân gian truyền tụng truyền thuyết
vê các vị thần, cũng là cách ghi nhận công lao của ông cha ta xưa, những
người đã khai phá vùng biển Đông Bắc của Tổ quốc, đem lại bình yên,
hạnh phúc để chúng ta có đất và biển Hạ Long giàu đẹp hôm nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.