CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 208

vui tai! Bỗng ông nghe thấy tiếng khóc của trẻ sơ sinh. Lần theo tiếng khóc,
ông tìm đến một góc hang. Ông thấy em bé gái xinh đẹp tuyệt vời đang
nằm trên chiếc giường bằng đá trong suốt. Ông nghe như có tiếng nói văng
vẳng bèn

tai: “Đó là con gái của Long Quân vừa ra đời từ quả trứng. Ngươi hãy

nuôi con của Người bằng nước trong khe, sữa trên nhũ đá”.

Cô bé lớn rất nhanh. Sau ba năm, cô đã lớn và đủ trí thông minh bằng

một cô gái mười sáu tuổi. Cô nhận ông là bố nuôi. Hai bố con rất yêu
thương nhau. Chim chóc, thú rừng quấn quýt bên họ. Cuộc sống của họ thật
là êm đềm và thanh thản.

*

Lại nói về hoàng tử, sau ba năm trở về, sống trong cung điện, chẳng

lúc nào chàng nguôi quên được những lời nói kỳ lạ trong giấc mộng trên
bãi cát hoang vắng năm xưa. Chàng lại xin vua cho chàng được trở lại nơi
ấy. Tới nơi, chàng tưởng mình lạc đường vì phong cảnh đã thay đôi hoàn
toàn: Một quả núi đá xanh tươi sừng sững mọc lên trên bãi cát khi xưa. Bốn
bể vắng lặng. Chàng đi loanh quanh mãi mà vẫn chẳng gặp được ai để hỏi.

Cuối cùng chàng gặp một cô bé kiếm củi ở chân núi. Cô bé nói: Khi

cô sinh ra thì đã có ngọn núi này rồi, cô không biết gì về bãi cát nào ở đây
trước kia.

Thấy chàng có vẻ thất vọng, buồn bã, cô bé tỏ ra rất thương chàng. Cô

đưa cho chàng những quả rừng rất thơm ngon, chàng cũng chẳng buồn ăn;
cô tặng chàng những bông hoa rừng rất đẹp, chàng cũng không buồn ngắm.
Chàng đang mải nghĩ đến một cô gái lộng lẫy của miền biển mà chàng đã
nghe nói đến trong mơ. Chàng từ biệt cô bé kiếm củi, ra về.

Về cung được ít hôm, chàng cảm thấy trong lòng có điều gì hối thúc,

chàng lại ra đi, lại tới miền cát ấy. Lần này còn lạ lùng hơn vì bên cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.