CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 213

*

* *

Thời bấy giờ có một nàng công chúa tên là Tiên Dung, nhan sắc tuyệt

trần nhưng tính khí lạ thường. Mới mười bảy tuổi đầu mà nàng đã chán
ngán cuộc sống. Vì nàng đã từng thấy giữa cuộc sống xa hoa là sự giả dối,
tội ác. Ở trong cung điện mà nàng luôn thấy như bị giam cầm. Chẳng có gì
làm cho nàng vui được! Đã có những kẻ tài ba và những vị hoàng tử đến
hỏi nàng làm vợ, nàng đều từ chối. Nàng đã có lời nguyền: sẽ không bao
giờ lấy chồng.

Thấy vậy, nhà vua lo lắng dò hỏi xem ý công chúa muốn gì, vua sẽ

chiều lòng, cốt sao cho nàng vui lên được. Cuối cùng, nàng chỉ xin vua cho
ra khỏi cung cấm, chèo thuyền đi thăm thú núi sông.

Vua liền cấp cho một đoàn thuyền cùng đầy đủ tiện nghi và các người

hầu hạ, để mặc nàng thả sức rong chơi.

Đi trên sông, thuyền của công chúa đi giữa, trước và sau là thuyền của

binh lính và thị nữ. Đoàn thuyền đi đến đâu, mặt nước nơi ấy in rợp bóng

những cánh buồm muôn màu lộng lẫy.

Một hôm, đoàn thuyền đến làng Chử Xá, sắp qua khúc sông Chử

Đồng Tử đang đánh cá. Từ xa, chàng trông thấy đoàn thuyền đã biết ngay
là thuyền của công chúa. Xấu hổ vì thân thế trần trụi, chàng liền vứt vó vào
bụi, chạy lên bãi, vùi sâu mình dưới cát.

Khi ấy vô tình Tiên Dung nhìn lên bãi sông, thấy phong cảnh đẹp: lác

đác những lùm cây xanh tỏa bóng rợp xuống bãi cát vàng. Nàng ra lệnh ghé
thuyền vào, rồi dưới một bóng cây, nàng sai thị nữ giăng màn tứ vi cho
nàng tắm. Không ngờ nơi đó lại chính là nơi Đồng Tử náu mình. Tiên Dung
giội nước thỏa thích một lát thì Đồng Tử lộ ra. Nàng giật mình kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.