CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 215

Hai người xuống thuyền sửa soạn làm lễ cưới. Trong tiệc cưới, Đồng

Tử nói với Tiên Dung:

- Đành rằng duyên trời đã định, nhưng biết rằng lòng người có thuận?

Nàng là công chúa, còn tôi chỉ là một kẻ đánh cá nghèo hèn. Tôi e vua

cha sẽ quở phạt.

Nàng vui vẻ bảo chàng:

- Xin chàng cứ yên lòng. Từ bé tới nay, cha tôi thường chiều theo ý

tôi, để mặc tôi tự quyết định mọi điều.

Nhưng mọi sự quả như lời Đồng Tử đã nói. Được tin Tiên Dung đã tự

ý lấy một người chồng nghèo hèn mà không hỏi ý kiến mình, vua cha nổi
giận cho gọi hết binh lính và thị nữ về, không một ai được hầu hạ công
chúa nữa.

Từ đó, nàng công chúa xinh đẹp này từ bỏ hẳn cung điện xa hoa, theo

chồng sống ở nơi thôn dã.

Tiên Dung có một số vốn trong tay, nàng cùng chồng lo liệu trồng trọt,

chăn nuôi, dệt lụa là, gấm vóc. Công việc làm ăn ngày càng phát đạt. Dần
dần, hai vợ chồng đã lập nên thôn xóm đông vui.

Tuy vậy, Tiên Dung vẫn chưa thỏa mãn với những sản phẩm mình làm

ra. Nàng muốn có được những thứ mới lạ khác. Nàng khuyên chồng đem
các sản phẩm của mình ra biển để đổi lấy hàng hóa của các thuyền từ xa
tới. Đồng Tử vốn là người thích ngao du sơn thủy, nên khi nghe thấy Tiên
Dung bàn việc ấy, chàng bằng lòng đi ngay.

Trên đường đi, tâm trí chàng bị cuốn hút vào những cảnh đẹp thiên

nhiên. Một hôm chàng đi qua dưới chân một ngọn núi phong cảnh đẹp lạ
thường: trăm hoa đua nở khắp triền núi, tiếng chim gõ mõ, tiếng vượn tụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.