CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 31

Em đã cố ý chọn con đường tránh xa mắt giặc nhất nhưng không may.

Hôm đó vì một sự tình cờ, chính tên tướng giặc Ân đã trông thấy em và
ngựa hồng đang phi nhanh như gió ở một chân đồi xa xa… Nó lập tức gọi
quân lính cùng lên ngựa đuổi theo. Nó biết ngay ngựa hồng là một con vật
quý. Và nó muốn đoạt lấy cho được.

Em bé và ngựa hồng bị tên tướng giặc Ân cùng quân lính của nó đón

đường để vây bắt. Nhưng ngựa hồng quả là một con ngựa tài giỏi vô song.
Nó đã phi qua đầu tất cả đám giặc. Gươm giáo chúng đâm, chém, phóng
theo, đều trượt hết. Tên tướng giặc Ân đành một mình, một ngựa đuổi theo.
Ngựa nó cưỡi cũng là loại ngựa hiếm có trên đời, vậy mà nó không tài nào
đuổi được. Nó bèn giương cung lên bắn một mũi tên độc vào lưng em bé.
Em thét lên một tiếng rồi gục xuống, ôm chặt lấy cổ ngựa hồng thều thào:

- Ngựa hồng ơi!… Ta chết mất… Ngựa hồng hãy gắng tìm cách về

cho kỳ đến kinh vua.

Máu em bé chảy đỏ, thấm ướt cả bờm ngựa, thấm ướt cả lưng ngựa.

Ngựa hồng vẫn phi như bay. Qua một thôn xóm, thấy có bóng người,

Ngựa hồng liền hí to lên mấy tiếng như để gọi người, rồi ngựa cúi chúc đầu
thật thấp để cho xác người chủ nhỏ lăn xuổng bên một đám cỏ xanh êm.
Ngựa hồng không muốn xác chủ mình rơi vào tay giặc nên gửi lại để bà
con chôn cất cho thật kỹ lưỡng.

Ngựa hồng lại phi nhanh hơn.

Trời đã xế chiều. Suốt ngày chưa được ăn uổng, ngựa hồng mệt lắm.

Tên tướng giặc Ân mỗi lúc một đuổi đến gần.

Bốn vó ngựa hồng bây giờ như không chạm đất… Phi mãi, phi mãi…

Bỗng ngựa hồng nghe đau nhói ở đùi sau bên phái. Tên tướng giặc Ân lại
giương cung lên bắn tiếp. Ngựa hồng lại thấy đau nhói ở đùi sau bên trái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.