CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 112

nhận rằng làn da trẻ mát của bà chỉ là một ảo ảnh được tạo thành từ các chai
lọ trên bàn trang điểm của bà.

Nhưng sự thông minh trong đôi mắt sống động xanh lơ của bà hay là dáng
người mềm mại của bà thì không có công cụ nghệ thuật nào có thể tạo ra. Bà
thái hậu tin rằng bằng vào cách giữ cho tâm trí lẩn cơ thể luôn hoạt động thì
có thể ngăn chặn tuổi già, và trong trường hợp của bà nó dường như có hữu
hiệu.

Chàng tự động nhận lấy tách và đĩa bà đưa mời chàng. Mặc dù chàng không
mấy thích trà, nhưng cái nghi lễ quen thuộc này đã gợi lại nhiều kỷ niệm
hạnh phúc. Chàng đã thường xuyên cùng hưởng khay trà của bà khi chàng
còn là một cậu bé. Phòng của bà đã luôn có vẻ ấm cúng hơn bất cứ phòng nào
trong nhà, là một nơi trú thân và là nơi chàng có thể nói những gì chàng nghĩ
mà không sợ bị sự khinh miệt được chất thành đống lên người chàng.

Chàng đã từng nghĩ rằng bà bà là mẹ ruột của mẹ chàng, và vì vậy đã hoàn
toàn trái ngược cha chàng đến nỗi chàng không thể phát hiện có chỗ nào
giống nhau từ ngoại hình cũng như cung cách.

Khi mẹ chàng qua đời, bà nội đã chuyển nhà vào nhà tổ để lấp đầy khoảng
trống, nhưng không lâu dài. Cha của chàng tái hôn với một người phụ nữ
lạnh lẽo y hệt như hình ảnh của ông ấy, và bất kỳ sự ấm áp trong nhà đều đã
lặng lẻ tan biến.

Họ có một cô con gái, Caroline, nhưng sự chào đời của cô bé đã không khiến
cuộc đời cha chàng có tí gợn sóng nào. Chàng, Jack, cũng là cùng một trường
hợp tương tự với Caro, ngoại trừ việc chàng đã bị một kỷ luật khắc nghiệt
hơn áp lên mình. Tuy nhiên, kỷ luật khắc nghiệt nhất hơn tất cả đã được dành
cho đứa con đầu lòng, là anh trai của Jack tên Cedric.

"Cháu đang nghĩ gì?" thái hậu hỏi.

"Sao?"

"Cháu nhìn khá nghiệt ngã trong giây lát."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.