CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 136

Một hạt mồ hôi mỏng đọng trên chân mày của chàng khi cỗ xe dừng lại bên
ngoài cửa nhà nàng. Tay của chàng đã không nhẹ nhàng khi chàng lôi nàng
xuống xe. Một nụ cười ngốc nghếch xuất hiện trên gương mặt nàng.

"Nón bê-rê của cô đâu?" Chàng vô cùng cáu kỉnh.

Nàng chỉ tay vào cỗ xe. Thở dài, chàng với vào trong xe và tóm lấy nó. Khi
chàng trở ra, Ellie đã đứng cạnh cái lan can sắt, đang mò mẩm dò đường đi
xuống cầu thang đến cửa nhà. Chàng trả tiền cho phu xe và đuổi theo nàng.

Chàng khó có thể nhìn thấy bàn tay của mình trước mặt chàng khi chàng bắt
kịp nàng. "Cô cần phải có một chiếc đèn lồng bên ngoài cửa ", chàng nói.
"Dưới này tối như mực."

"Tôi có một chiếc đèn lồng, nhưng cứ quên thắp sáng. Sao anh lại bực bội
thế?”

Chàng đẩy cái nón bê-rê lên đầu của nàng. "Tôi bực bội vì... ô, kệ đi!"

[Cảnh nóng được ẩn phía dưới được hoàn thành bởi Yến Linh Điêu]

Vì nàng đã dùng chàng như một chỗ dựa để giữ mình khỏi ngã, nên không
cần nhiều áp lực khi kéo nàng vào vòng tay chàng. Nàng không vùng vẩy, và
cũng chẳng thốt một lời. Hơi thở của họ hòa vào nhau, môi họ quyện lại. Đó
là điều duy nhất chàng muốn, chỉ nhấm nháp một chút hương vị.

Kỳ lạ thay, một chút hương vị ấylại không đủ. Mùi hương của rượu vang
chuyền từ môi nàng sang môi chàng, ấp đầy miệng, cướp đi hơi thở cùng lý
trí của chàng. Chàng không thể tự khống chế bản thân, chàng muốn được
nhiều hơn nữa. Bàn tay chàng luồng ra phía sau gáy nàng, đẩy nón bê-rê rơi
xuống đất. Ngón tay của chàng cảm giác được một nhịp đập. Nhịp đập cơ thể
nàng đã tìm được nhịp đáp lại từ cơ thể chàng.

Khi nàng phát ra một tiếng kêu nhỏ rời rạc, chàng ngẩng đầu lên. Hơi thở của
chàng trở nên hổn hển. Giữa những hơi thở, chàng thốt: "Cô là một người
phụ nữ nguy hiểm, Ellie Brans-Hill."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.