CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 15

vũ với đại úy Tallman và đang ở nơi nào đó trên sàn nhảy. Ngài Charles gật
đầu lịch thiệp, nhưng khi Phu nhân Sedgewick tiếp tục huyên thuyên, ông
đành phải cắt ngang bằng cách tự nói với mình: "Người kia có phải là chàng
Công tước trẻ tuổi xứ Devonshire không nhỉ?"

"Ở đâu đâu?" bà thốt lên.

Khi ánh mắt bà quay đi để lướt nhìn quanh đại sảnh, Ngài Charles liền nói
với Jack: "Cậu chưa được gặp Cô…"

"Hill," người con gái mà ông dẫn tiến bổ khuyết: "Cô Elinor Hill."

Ngài đại sứ nhẹ cúi đầu: "Tất nhiên, đây là Cô Hill. Làm sao tôi có thể
quên?”

Jack nhướng chân mày. Cô Hill không giống như những gì chàng đã tưởng
tượng. Đây không phải là một cô gái còn trong học đường, mà là một người
cận tuổi với chàng. Nàng ăn vận chỉ mỗi một màu xám từ đầu đến chân,
ngoại trừ đôi găng tay dài màu trắng và cái nón ren đã tự tuyên bố rằng nàng
đã quá tuổi để kết hôn. Một điều lợi nàng sở hữu chính là một đôi mắt màu
hạt dẻ xinh đẹp đã thoáng chạm vào ánh mắt của chàng trước khi nàng nhún
người chào.

Phu nhân Sedgewick, đột nhiên nhận ra là bà đã bị lừa, liền quay qua người
đồng hành của bà. "Tôi cảm thấy lạnh," bà nói: "Cô sẽ tìm thấy khăn choàng
của tôi trong phòng để áo khoác. Cô hãy vui lòng mang nó lại cho tôi ngay
lập tức."

Hóa ra nàngt này là một người đồng hành được trả thù lao, Jack nghĩ. Không
biết Ngài Charles đang giở trò gì?

Nếu Cô Hill đã nhận thức được đây là một việc bất lịch sự do Phu nhân
Sedgewick cố gây ra, nàng đã không có dấu hiệu gì. "Đương nhiên, Phu nhân
Sedgewick", nàng đáp với một giọng nhỏ nhẹ, vô vị.

Jack cảm thấy xúc phạm thay nàng. Khi chàng chuẩn bị để hộ tống Cô Hill
đến phòng để áo khoác thì Ngài Charles đã tác chủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.