CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 153

Nhức đầu hay không, nàng đã bắt đầu ghét cái suy luận rằng nàng là người bị
đổ lỗi hoàn toàn cho tình trạng rối ren khổng lồ của họ: "Tôi đã không yêu
cầu được mang đến đây! Anh đã nên đưa tôi trở lại Windsor Arms hoặc tốt
hơn nữa, không bao giờ để cho tôi rời khỏi đó."

"Nhận thức trong muộn màng," chàng vắn tắt đáp: "cũng sẽ không giúp ích
chúng ta."

"Vậy anh có đề nghị gì?"

Chân mày của chàng nhướng lên. "Không phải rất hiển nhiên sao? Chúng ta
phải kết hôn, và càng sớm càng tốt."

Đầu của nàng hết nhức, bụng của nàng hết quay cuồng, nhịp tim nàng chậm
lại. Nàng lắt đầu khi nàng cố tóm lấy một vài chữ. Cuối cùng nàng cũng thốt
lên được: "Đây có phải là một trò đùa?"

"Này, sao cô lại nghĩ như vậy?"

"Bởi vì," nàng trả lời một cách gắt gỏng: "anh Rigg Jack tôi đã gặp tại Paris
đã nói rằng anh ấy sẽ không cưới tôi với bất cứ giá nào. Anh đã gáy về những
phụ nữ tốt hơn tôi và tôi là người đã cố bẫy anh và thất bại, đúng, anh còn gọi
bằng một số tên thật kinh khủng. Anh nói rằng không có gì và không ai có
thể có khả năng thuyết phục anh kết hôn với tôi. Chuyện này có khác biệt
gì?”

Chàng dang đôi tay của mình ra: "Ở Paris, tôi không biết cô là con gái của gia
sư dạy kèm của tôi. Tôi nghĩ cô đã cố tình làm tổn hại tôi. Lần này, tôi có lỗi,
và tôi luôn trả những gì tôi nợ." Chàng nghiêng người về phía nàng: "Ellie,
chúng ta phải kết hôn. Cô tốt hơn hết hãy quyết tâm về việc này."

Sự cầu hôn lạnh máu này khiến cột xương sống của nàng rung rẩy. Đây là
một công thức dẫn đến thảm họa khác. Khi nàng đã có thể tự chủ giọng nói
của nàng, nàng nói: "Và nếu như, sau khi chúng ta thành hôn, anh gặp phải
chân ái của đời anh? Lúc ấy anh sẽ làm gì? Cảm ơn tôi vì đã làm hỏng cơ hội
anh có một cuộc sống hạnh phúc chân chính?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.