CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 208

Ellie. Cậu không hài lòng với giải thích rằng đó là một cuộc xâm nhập ngẩu
nhiên?”

"Phải." Jack nâng ly sâm banh và hớp một ngụm nhỏ. "Có tên trộm biết tự
trọng nào lại đột nhập vào chỗ ở khiêm tốn của cô ta?"

Ash cung ứng: "Một tên trộm với tham vọng 'khiêm tốn'? Có lẽ anh ta chỉ
muốn đủ tiền để mua một ly cối bia."

"Nhưng đã không có gì bị lấy đi. Phòng của cô bị lục loạn lên và hắn đã ở tại
đấy chờ cô ấy."

"Có lẽ," Brand can thiệp: "hắn truy theo những viên kim cương Cardvale, và
khi hắn không thể tìm thấy chúng, hắn đợi cô trở về, với ý tưởng buộc cô
khai ra chúng được giấu ở đâu."

"Giả thuyết đó không thể chấp nhận được", Ash nói. "Jack đã cho cô chứng
cớ ngoại phạm vào thời gian những viên kim cương bị lấy cắp. Đấy là kiến
thức phổ thông [mọi người đều biết]. Và vào thời điểm đó, cậu ta đã không
có lợi lộc gì được lợi khi phải làm chứng. Ellie trên thực tế một người xa lạ
với cậu ta."

"Tôi thật thắc mắc," Brand nói. Anh hớp một ngụm rượu sâm banh trước khi
tiếp tục. "Vì lợi ích của lý lẽ, cứ cho rằng tên trộm không phải là theo dấu
những viên kim cương. Các cậu có thấy điều này có nghĩa gì không?”

Jack đã nghĩ về điều này quá thường xuyên, chàng đã có câu trả lời sẵn sàng.
"Ellie có một cái gì đó trong những vật sở hữu của cô ấy và nó có giá trị với
kẻ trộm, mà ngay cả cô cũng không nhận thức được nó."

"Thứ gì, chẳng hạn?" Ash hỏi, không thèm che giấu sự hoài nghi của mình.

"Tôi đã không có một chút ý tưởng gì cả," Jack đáp. "Tôi đã tìm kiếm trong
phòng của cô ta, nhưng vẫn chưa tìm thấy bất cứ thứ gì có giá trị hoặc không
đúng đắn. Tiện thể tôi đã giữ căn phòng trong thời gian này, với hy vọng rằng
tên trộm sẽ trở lại và chúng tôi sẽ tóm được hắn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.