CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 262

"Tôi tưởng cậu nói cô ấy không hề hấn gì?"

"Đúng là vậy!"Acton vội vàng trả lời. "Nhưng cô ấy đã bị một cú va chạm
vào đầu và có hành vi hơi là lạ."

Jack giờ đã thực sự cảnh giác liền tiến đến bậc thềm đi vào tiền sảnh khách
sạn và, mặc dù phải vác chiếc va li da, đã phóng lên hai bậc thang từng bước
một.

Một bộ binh đang lượn lờ ngay bên trong cánh cửa. Jack đã không lãng phí
thời gian liền yêu cầu ông ta dẫn đường đến phòng của bá tước phu nhân
Raleigh. Người bộ binh là một người đàn ông cao tuổi theo trường phái khắc
kỉ, đã không thể nhiện dấu hiệu cho thấy yêu cầu ấy có gì kỳ lạ bởi nó được
yêu cầu từ phu quân của nàng, người mà có một ngôi nhà sang trọng tại thị
trấn để tùy thời sử dụng mà chỉ cách vài bước đường bộ đến khách sạn. Ông
trả lời với thái độ vô tư của một người đã nhìn thấy tất cả mọi thứ và không
có gì để ngạc nhiên.

"Dãy phòng của ông ở trên lầu, thưa ngài," ông trả lời. "Nếu ông sẳn lòng
bước theo tôi."

Dãy phòng. Jack đã không chắc chắn phải nghĩ gì về điều này, nhưng một
tiền sảnh khách sạn không phải là nơi để thể hiện vẻ mịt mù không biết gì của
chàng. Từ khóe mắt của mình, chàng bắt gặp bóng dáng của những người
quen biết, những người mà theo quá trình bình thường thì chàng đã vui vẻ
đến trò chuyện cùng họ. Nhưng không phải bây giờ, không phải trước khi
chàng có cơ hội để nói chuyện với Ellie.

Người bộ binh đã dẫn chàng lên một chặng bậc thang, đến nơi mà những
phòng tốt nhất mà khách sạn cung cấp được nằm tại đấy, và dừng lại trước
cánh cửa khoảng nửa đường dọc theo hành lang. Tầng lầu này được thắp sáng
rực bởi những ngọn nến trên các chân đèn trên tường. Lớp thảm dưới chân
thật sa hoa và mềm mại. Jack thật hài lòng khi thấy được nhân viên của khách
sạn đã công nhận phẩm chất của Ellie và tiếp đãi nàng với mọi lễ phép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.