CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 285

Ồ, đừng nghĩ cho dù chỉ là một khoảnh khắc rằng song thân em đã cố nhồi
nhét em vào khuôn khỗ của một kẻ huênh hoang, giả đạo đức để chỉ biết phục
tùng. Nhưng chúng em con cái của mục sư đã sớm học hiểu rằng những
chuyện chúng em làm sẽ phản ảnh phụ thân của chúng em.

Cho nên, bởi vì chúng em yêu thương bố mình, chúng em đành phải cố hết
sức tuân theo. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng em không mong mõi
những cuộc phiêu lưu."

Chàng cảm thấy một thoáng tội lỗi. Những lời nói thơ ngây của nàng đã tống
cổ chàng thẳng vào phe đảng của những người giáo dân chỉ biết chỉ trích, và
cùng là những người đã buộc nàng phải tuân theo [quy cũ]. Hẳn phải có một
đường lối trung dung. Aurora thật là đáng yêu, nhưng nàng khiến chàng sợ
muốn chết.

Chàng lưỡng lự nói: “Anh không nhớ em giống như một “kẻ huênh hoang,
giả đạo đức mà chỉ biết phục tùng”. Một “kẻ huênh hoang giả đạo đức”, thì
còn có thể, nhất là khi em khoe khoang những ngữ pháp tiếng Latinh và Hy
Lạp. Nhưng ‘phục tùng’! Không bao giờ!"

"Đó là bởi vì anh luôn khiến cái tính nổi loạn trong em xuất hiện."

“Aurora?”

Nàng cười toe toét. "Có khi nào một đứa con gái hiếu thảo của một cha xứ lại
sắp xếp một cuộc hẹn hò bí mật với một gã phóng túng trẻ trung dưới cái lốt
của người khác chứ?"

"Anh tưởng em là đứa con gái của chủ cối xay!"

"Đâu phải là lỗi của em. Em đã không giả vờ để làm Becky. Anh giả sử quá
nhiều. "

Nàng rùng mình khi chàng nhe răng cạ dọc theo bờ vai của nàng. "Anh đã
gần cho em ăn no đòn," chàng nói.

"Em biết. Anh có thể tưởng tượng rằng sau đó, Aurora đã bị quản chặt chẽ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.