CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 304

"Cậu ấy đã kể với tôi tất cả những gì cậu biết và tôi tin tưởng cậu ấy!"

"Ồ? Tôi tưởng cậu nói rằng câu chuyện do cậu ta và do cậu bạn của cậu ta kể
lại thật quá giống nhau để được luật sư cậu thấy đáng tin cậy?”

"Vâng, tôi đã nói thế, nhưng…" Jack lắc đầu. "Việc tồi tệ nhất tôi nghĩ là cậu
ấy đã che giấu sự thật rằng cậu ấy và Louise thực sự là tình nhân, để bảo vệ
tính đa cảm của Ellie. Cậu ấy không muốn mất đi ý nghĩ tốt của cô ta với
cậu."

Trong lúc chàng phân tâm, chàng cắn vào một cái bánh mì Bath trước khi
chàng xực nhớ rằng chàng ghét chúng bao nhiêu. Chàng phải hớp một ngụm
đầy cà phê để nuốt nó xuống.

"Sao lại có khuôn mặt như thế?" Brand hỏi.

Jack cười ngượng ngùng. "Khi tôi còn bé, tôi đã lấy một quả lý chua từ trong
nhân của bánh chỉ để khám phá ra nó là cái xác [color=”red”] Ruồi[/color]."

"Chỉ có vậy thôi à? Tôi thật không biết mấy anh quân nhân lại nhát gan như
thế." Anh ngoặm thêm một miếng bánh kha khá của mình. "Thôi, chúng ta đã
nói tới đâu nào? Oh phải, Robbie. Tôi không nghĩ cậu ta là tình nhân của cô
ấy. Hãy nhớ rằng, cô ta có một đại gia và sắp giải nghệ để đi với ông ta."

"Phải, tôi nhớ."

"Mà tôi nghĩ rằng tôi biết ai là người đàn ông huyền bí của chúng ta."

Jack ngồi lại trên ghế. "Ai vậy?"

"Cardvale. Người họ hàng của Ellie."

Tất cả đều có mặt đông đủ để dùng bữa tối tối hôm ấy, bao gồm cả Milton, và
Ellie hy vọng rằng sự hiện diện của một người khách sẽ khiến Frances chú ý
đến lễ phép của cô ta. Nàng không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Nàng đã ở luôn trong phòng sau khi sa thải bà Leach, nhưng nàng biết rằng
ông quản gia đã tống tiễn bà quản gia ra khỏi khuôn viên của ngôi nhà và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.