CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 305

Frances đã nhận lấy tin tức về vụ sa thải người cô yêu thích nhất thật tồi tệ.
Âm thanh của cô ấy đã vang dội khắp nhà và ngay cả phòng của của Ellie.

Khi nàng đã ngôi vào ghế của mình tại đầu, nàng có thể cảm thấy sự căng
thẳng trên cổ và trên vai nàng. Nàng lại bắt đầu cảm thấy như là một người
đã xâm phạm quyền lực của người khác, là một người đứng bên ngoài nhìn
vào.

Gia đình này đã được quản lý tốt trong nhiều năm mà không có sự can thiệp
của nàng. Phong cách của họ đã được thiết lập vững vàng. Điều gì khiến nàng
nghĩ rằng nàng có thể thay đổi chúng? Nàng là một kẻ ngu ngốc để đi thử. Và
nàng ấy có thể nhìn thấy từ trong đôi mắt long lanh của Frances rằng nàng sẽ
không thoát nạn.

Nàng nhìn Jack ở đầu kia dọc theo chiều dài của cái bàn. Chàng đã về đến
nhà chỉ vài phút trước khi bữa tối được phục vụ, do đó nàng đã không được
các cơ hội để nói cho chàng biết tình trạng lộn xộn mà nàng gây nên.

Nàng đã sa thải bà quản gia. Đồ đạc nội thất trong phòng màu xanh đã được
chuyển ra ngoài. Và trong tuần tới, họ sẽ tổ chức một buổi tiếp tân. Nàng
cũng chưa xin phép với chàng. [Thời nay thì chỉ là tham khảo, hỏi ý kiến, đời
nào lại phải “xin phép” chứ trời?]

Chắc nàng đã bị mất trí rồi.

Robbie dường như cảm giác được sự bồn chồn lo lắng của nàng và đã góp
sức của mình để phá vỡ lớp băng đang bám chặt cả cái bàn. "Anh có một thư
viện rất tốt," cậu ta nhìn Jack nói. "Cậu có đồng ý không, Milton?"

"Rất tốt," Milton đồng ý. Cậu ta dừng lại, tập hợp, và tiếp tục nói: "Tôi đã tìm
được một số sách để giúp tôi với, um, bài viết của tôi."

Tiếp theo đó là một sự im lặng kéo thật dài, rồi Caro hỏi Milton chủ đề của
bài viếc của cậu ta.

"Là về tiểu từ tiếng Hy Lạp," cậu ta nói. "Không ai thực sự hiểu tầm quan
trọng của chúng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.