Nàng rướn người lên và kéo đầu chàng xuống để trao cho chàng một nụ hôn
dài thật cuồng nhiệt. Mỉm cười vào mắt chàng, nàng nói: “Anh không phải là
kém trí như em tưởng."
Chàng nắm lấy tay nàng và kéo nàng đến giường. Hai người đang ngồi cạnh
nhau. "Nào, em có muốn cho anh biết về chuyện ấy không?"
Nàng nói với chàng hầu hết cả câu chuyện, nhưng chỉ tóm tắt những lời bình
luận của bà quản gia thành những sự thật cần thiết, rằng bà Leach đã xúc
phạm nàng với một cách mà không thể nào tiếp tục mướn bà ta. Một cơ bắp
trên quai hàm của chàng nghiến chặt, nhưng chàng đã im lặng lắng nghe nàng
nói.
Cuối cùng, nàng nói: “Câu chuyện không phải là một tai họa như em đã nghĩ.
Em đã có nói chuyện với Wigan trước khi em lên lầu và ông nói rằng Webster
không lao mình vào cơ hội để có được vị trí của bà Leach, ít nhất là cho đến
khi chúng ta tìm được một người nào đó để thay thế bà ấy." Nàng nghiêng
đầu sang một bên. "Chuyện gì vậy, Jack? Anh có vẻ... phân tâm."
Chàng nâng tay nàng lên và áp một nụ hôn nhanh chóng lên cổ tay nàng.
"Thật khó mà tập trung vào các vấn đề trong nhà khi anh đang ngồi trên
giường với cô dâu xinh đẹp của anh."
Nàng biết chàng rõ hơn. "Không, nghiêm túc đi, Jack. Có chuyện gì đó đã
xảy ra và anh không dám nói với em. Có phải là Alice? Em tưởng cô ấy đang
được vui vẻ với bà Mann."
"Không phải là Alice." chàng đứng dậy và bắt đầu bước đi vô định quanh
phòng. "Hôm nay anh đã gặp Brand. Anh đã từng nói với em rằng cậu ấy
đang thực hiện một vụ điều tra nho nhỏ thay anh?”
"Theo em hiểu thì anh đã quyết định không tiếp tục với cuộc điều tra mà. Có
lý do gì chứ?”
"Lý do là để đảm bảo rằng tội danh của Robbie sẽ được rửa sạch. Nếu như có
thể tìm ra cô hóa trang và người yêu của cô ấy và họ có một chứng cớ ngoại