CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 339

T

CHƯƠNG 23

rong khi đợi bác sĩ đến Jack rất hiếm khi ra khỏi phòng
bệnh. Bệnh nhân đang phải chịu một ít đau đớn, nhưng vẫn
ngủ từng chập. Ellie nhất quyết phải chăm sóc em trai nàng,
không chịu để ai khác làm thay nàng, nhưng Jack rất vui khi
thấy Caro đã cố giúp đỡ.

Cô không thể thay băng hoặc làm bất cứ việc chăm sóc quan trọng nào, cô
nói, nhưng cô có thể đảm bảo rằng những viên gạch để giữ ấm cho Robbie đã
được thay đổi đúng lúc chúng bị nguội lạnh; cô có thể chạy đi lấy đồ đạc và
khiến mình được hữu dụng. Cô cũng có thể ngồi với Robbie để Ellie có chút
thời gian, nếu nàng có muốn đi dạo một vòng hoặc nghỉ ngơi.

Jack nghĩ câu trả lời của Ellie đã thích hợp. "Cám ơn," nàng nói. "Coates và
Cô Webster đã vô cùng tử tế và làm việc rất hiệu quả, nhưng họ cũng cần
phải được nghỉ ngơi. Bên cạnh đó, chị không thể tâm sự với họ, và chị có thể
dùng đến một người bầu bạn phái nữ." Nàng nhìn lên Jack. "Em sẽ không sao
vì bây giờ đã có Caro ở đây. Anh đi đi, Jack. Em biết anh có những chuyện
muốn làm."

Chàng đã cố nhịn cười. Caro trông có vẻ như có một cối xay vừa mới được
gỡ bỏ từ trên cần cổ của cô. Và chỉ vào lúc này chàng mới bắt đầu hiểu được
Ellie đã phải khoan dung bao nhiêu.

Mặc dù có sự đồng ý của Ellie, chàng cũng chờ cho đến khi bác sĩ khám xong
cho bệnh nhân. Lúc này, Robbie đã tỉnh táo và sáng suốt lại, nhưng đang rất
đau đớn bởi liều thuốc nước á phiện Ellie cho cậu ta uống đã hết hiệu lực.
Đây không phải là thời điểm để đặt những câu hỏi chi tiết với cậu ta.

Điều duy nhất cậu nhớ về vụ nổ súng là cậu ấy đang châm ngòi đốt pháo khi
cảm thấy có một dây nóng rực đâm vào bên hông của mình. Cậu ngã quỵ
xuống đầu gối. Mọi người đã bu quanh cậu ấy cho đến khi Milton ra lệnh cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.