CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 362

"Em biết đấy, Milton, Louise không yêu Robbie." Thật ngạc nhiên rằng giọng
của nàng rất tự nhiên. "Cô ấy đã quan tâm đến nó vì mẹ cô ấy và mẹ chúng
tôi từng là bạn bè. Robbie nên nói với em. Lý do nó không nói, chắc em có
thể hiểu, bởi vì nó mong mọi người không bị ảnh hưởng của gia thế khi nghĩ
về nó ( nó muốn là chính nó). "

"Chị đang nói dối!"

Hắn trông giống như một đứa trẻ vừa mới làm hỏng thứ chơi yêu thích của
mình.

"Chị đang nói sự thật. Hãy nghe chị, Milton. Chị rất quí em. Chị đã luôn luôn
yêu quí em. Chị sẽ không nói với bất cứ ai về Louise. Chị sẽ không nói gì về
những viên kim cương. Em đã giúp Robbie khi nó bị đâm.. " Nàng cố trì
hoãn.

Hắn cười và đứng thẳng lên. Hắn đã lấy lại sự cân bằng. " Chị đã hiểu chưa?
Em đã nói là chị rất chậm chạp mà. Em không muốn giúp Robbie. Em nghĩ là
em đã giết nó. Em khá sốc khi nó nhảy ra khỏi nhà hát và rơi vào tay em. Em
không chờ nó. Em phát hiện ra là em đã làm rơi cái gì đó khi vật lộn với
Robbie và em chỉ định lấy lại nó. "

"Cái gì?" Nàng ta hỏi bằng cái giọng khàn khàn

"Chìa khóa của Louise. Nếu em gặp nó trên cầu thang, em đã có thể kết liễu
nó. Nhưng có quá nhiều người bên ngoài nhà hát. Em không có lựa chọn nào
khác ngoài việc giúp nó. "

Chỉ có một điều làm Ellie chú ý. Milton ghét Robbie đủ để giết nó. Những từ
ngữ buột ra khỏi miệng trước khi nàng có thể nghĩ về ý nghĩa của chúng.
"Cậu hẳn đã có cơ hội để giết nó trước khi chúng ta rời Paris. Tại sao cậu ko
làm chứ? "

Hắn cười lạnh lùng. "Hãy tin em, em đã làm nếu em tìm được cách thoát ra
an toàn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.