CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 42

Với biểu hiện của sự miển cưỡng mà không phải là hoàn toàn giả tạo, Ellie
đứng lên. “Tôi e rằng chúng tôi phải đi,” nàng nói. Nàng nhìn ông giám đốc.
“Nhưng tôi sẽ trở lại ngay khi có cơ hội.”

Ông giám đốc ném cho nàng một cái nhìn dò xét, rồi gật đầu. Thái độ của
ông ta có một chút cứng nhắc. “Tôi sẽ mong đợi điều đó,” ông ta nói.

Những tên phô trương lúc trước đã cố gắng phân tâm nàng với cuộc nói
chuyện lớn tiếng về nàng diễn viên đã bị sát hại, giờ lại nói chuyện với những
vị khách khác về một phụ nữ đã thắng lớn tại sòng bài. Những tiếng rì rầm
trong phòng nhỏ hẳn đi khi mọi người dừng lại để lắng nghe.

Ellie nhận thức được đây là một chiến thuật của sòng bạc. Điều này chứng tỏ
nhà cái được trung thực và những người khách bình thường cũng có khả năng
thắng lớn trên sòng.

Sau khi Ellie thu số tiền thắng của mình, ông giám đốc tiễn chân họ tận cửa.
Nàng mỉm cười và đưa tay cho ông ta. Khi ông ta chào tạm biệt cả hai, sự
quan tâm của ông đã trở nên quá mức dồi dào và tỉ mỉ.

Trên đường xuống cầu thang, Milton nói: “Chuyện này là sao?”

“Chị đưa ông ta một tờ bạc một nghìn franc “..

Milton dừng lại và ngó lên nhìn nàng. “Tại sao?”

Nàng vỗ nhẹ vào vai cậu: “Nên luôn để lại một nơi mà mình sẽ được hoan
nghênh trở lại. Đó là một phương châm chị học được từ người cậu chị quý
nhất, và nó đã rất có ích đối với chị.”

Hoảng sợ, Milton nói: “Không phải chị đang nghĩ đến việc trở lại đây chứ?”

“Không. Chị rất vui vì chuyện này đã qua. Chị chỉ muốn về nhà ngủ thôi.”

Khi họ ra khỏi cửa, họ dừng bước. Mặc dù đã gần sáng, các dẫy hàng quán và
khu sân đều bị chật nít với người, nhưng không được trật tự như lúc Ellie và
Milton vào tòa nhà. Có rất nhiều những say xỉn và bạo lực. Giờ Ellie mới
hiểu lý do tại sao rất nhiều lính hoàng gia áo đỏ và hiến binh đã được đóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.