CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 62

trong hành lý nơi nàng chứa các văn phòng phẩm. Sau đó, nàng bắt đầu cởi
quần áo. Nàng có thể nghe thấy tiếng người nói vang từ một căn phòng cách
xa phía đầu kia của hành lang, và nó càng khiến nàng vội vã hơn.

Trong khi nàng đang mở những chiếc nút trên váy đầm của nàng thì ai đó đã
gõ cửa.

“Cô Hill? Tôi biết cô có ở bên trong!” Giọng nói là của cô Staples, người thị
nữ lớn tuổi của Phu nhân Sedgewick. “Người gác cửa đã báo với tôi. Bà chủ
muốn gặp cô ngay lập tức.”

Ellie hít sâu vào rồi chậm rãi thở ra. Cô Staples có bản năng của một chú chó
bun [bulldog: đừng để bề ngoài của chúng lừa gạt, chúng nổi tiếng là hung
dữ, có khi còn cắn chủ]. Không có lối thoát, nên nàng cố kéo dài thời gian.

“Chuyện gì thế, Cô Staples? Có vấn đề gì sao?”

Cô Staples khịt mũi. “Chẳng có ích gì khi cô giả vờ rằng cô không biết
chuyện gì. Ngay lập tức, Cô Hill. Đó là mệnh lệnh của bà chủ.”

“Cho tôi vài phút để mặc quần áo.”

“Ngay bây giờ, Cô Hill. Hay là cô muốn tôi đi tìm bà chủ?”

Ellie nghiến chặt răng. Không có thời gian để thoát ra chiếc áo nàng đang
mặc và mặc lại đồ ngủ của nàng. Với lấy áo choàng, nàng chui vào nó. Phần
còn lại của y phục của nàng – còn quá nhiều: áo đầm choàng bên ngoài, găng
tay, giày, túi, cùng cái áo khoác của Jack – được nhét vội vào tủ.

Vào phút chót, nàng nhớ phải tháo hai cái lược bạc xuống và xỏ chân vào
giầy đi trong nhà có thêu của nàng vào. Khi nàng mở cửa, dạ dày của nàng
như như bị thắt nút.

Đôi mắt đầy kinh nghiệm của Cô Staples liếc nàng một cái, rồi bà ta vừa khụt
khịt vừa dẫn đường xuống hành lang được trải thảm tới phòng khách riêng
của Phu nhân Sedgewick. Ít nhất, Ellie nghĩ, người thị nữ này không ác ý gì
với nàng. Bà lúc nào cũng như thế với tất cả người làm của Phu nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.