CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 89

“Vậy sao.” Jack kiềm chế sự khó chịu đối với sự tự phụ của Ngài Charles,
nhưng miệng chàng giãn ra. “Tôi không nghĩ là Cardvale đã kể với ông toàn
bộ câu chuyện.”

“Chuyện gì–Ellie bé nhỏ đó đã ăn vận như một người phụ nữ từng trải và dấn
thân vào một cuộc phiêu lưu nho nhỏ?” Ngài Charles cười giòn. “Cậu nên
biết hơn ai hết, cô bé đó có một tính khí liều lĩnh mạnh mẽ. Đây không phải
là lần đầu cô ấy khiến cậu bị lạc ối, và tôi được nghe chuyện này từ dì của tôi,
và dì nghe được từ bà nội cậu.”

Sự im lặng lan tỏa. Mọi tiếng động trong căn phòng biến mất khi Jack cố hiểu
những điều ngài đại sứ đã nói với chàng. Cuối cùng, lún sâu trong ghế, chàng
nói, “Ông có lẽ nhầm tôi với ai đó. Tôi cam đoan rằng tôi chưa hề gặp Cô
Hill trước khi ông giới thiệu chúng tôi tại vũ hội của đại sứ quán”

“Ý cậu là …” Ngài Charles lắc đầu. “ Tôi đã chắc rằng cậu đã nhận ra cô ấy.”

“Không. Cô ấy là ai?”

“Cha cô ấy từng là giáo sư dạy kèm cho anh một thời gian – Tiến sĩ Austen
Brans-Hill? Ellie là con gái ông ấy.”

“ Cô Hill là Ellie Brans-Hill?” Chàng sửng sốt.

“Vậy là cậu còn nhớ đến cô ấy.”

Điều mà Jack nhớ được là một gia đình rất khác thường, rất “điên” như kiểu
bà chàng nói, như thể họ đến từ một thế giới khác. Ông bố chẳng bao giờ nhớ
buộc dây giầy, nhưng lại lừng danh bởi sự uyên bác của ông ta. Ông dành
hàng giờ trong phòng sách, mải mê những tiểu từ không rõ nghĩa trong ngôn
ngữ Hi Lạp, chả biểu trưng cho cái gì, và nhiệt tình dành hàng giờ nói chuyện
với bất kì ai đã tỏ ra có chút hứng thú.

Chàng đã có một quy luật để rút lui nhanh chóng khi người cha xứ bắt đầu
chủ đề yêu thích nhất của ông.

Người mẹ thì lại là một người phụ nữ đặc trưng không kém trong quyền lợi
của riêng bà. Chàng nhớ bà là một người phụ nữ thanh tao mà chẳng có điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.