giờ khắc này lại giống như một tên côn đồ cà lơ phất phơ, nhưng cũng là
thủ lĩnh một băng đảng làm cho người ta vừa nghe tin đã sợ mất mật.
“Không, tôi đồng ý đi, tôi muốn đi.” Tả Tình Duyệt kích động cố ý
phớt lờ những lời trêu cợt của anh ta, không kịp chờ đợi nói giống như là sợ
anh đột nhiên đổi ý.
Phản ứng của Tả Tình Duyệt làm cho anh có chút không vui, cô muốn
rời khỏi anh như vậy sao? Muốn đi gặp Cố Thịnh? Hừ! Hôm qua Cô Thịnh
đã bỏ cô lại rồi, trong lòng cô vẫn còn nghĩ tới anh ta sao?
Đột nhiên nghĩ đến ngày hôm qua cô kiên định thề bảo vệ sự trong
sạch của cô, chẳng lẽ là vì Cố Thịnh mà thủ trinh?
Cái ý nghĩ này càng khiến mặt Kiều Nam nổi gân xanh, trong không
khí đột nhiên tản mát ra một cổ khí bén nhọn, được lắm! Nếu đã vậy thì
người phụ nữ này anh càng muốn có được, không chỉ là người của cô còn
có lòng của cô! Anh đều muốn chiếm làm của riêng!
Đây là trận đấu giữa đàn ông với đàn ông! “Em có thể lập tức đi khỏi
đây, nhưng đừng quên em đánh cuộc thua, từ giờ em chính là người phụ nữ
của anh, còn về phần Cố Thịnh……. Em có thể nói cho anh tabiết, Kiều
Nam anh rất coi trọng vợ của anh ta!” Giọng của Kiều Nam trở nên lạnh
như băng, con ngươi màu lục phiếm lên một tia sáng âm lãnh.
Tuyên cáo lạnh lùng bá đạo khiến thân thể Tả Tình Duyệt ngớ ngẩn.
Không rảnh suy nghĩ quá nhiều, bây giờ có thể lập tức rời khỏi chỗ này là
quan trọng nhất!
Tả Tình Duyệt xuống giường, lúc xuất hiện ở cửa, trong đầu không
khỏi hiện ra đôi con ngươi màu lục sắc bén, sự thương tiếc trong đôi mắt
này làm cho cô ngớ ngẩn, nhưng một giây tiếp theo đôi con ngươi đó lại bị
khuôn mặt của Cố Thịnh thay thế, bước chân đột nhiên dừng lại, trong lòng
mơ hồ có một cỗ bất an lan tràn.