Nhưng chưa kịp nói, Cố Thịnh liền nhẹ ôm eo Tả Tình Duyệt, để cho
cô dán chặt vào anh, giống như lúc trừng phạt, Cố Thịnh không chút
thương tiếc hôn cô, hơi thở cuồng nhiệt bao phủ Tả Tình Duyệt, chính anh
giờ đây cũng không ý thức được là mình đang ghen.
Anh ghét những người đàn ông khác đến gần cô, bởi cô là của anh!
Nghĩ đến vừa rồi có lẽ Cận Hạo Nhiên cùng với cô cũng làm chuyện
này, ngọn lửa trong mắt Cố Thịnh lại bùng nổ dữ dội. Đây không còn là
hôn nữa, mà là gặm cắn, mùi máu tanh trong nháy mắt từ trong miệng hai
người lan tràn, hơi thở nóng rực. Cố Thịnh có một loại khoái cảm chiếm
hữu mãnh liệt, nhưng Tả Tình Duyệt lại bị hành động này làm cho sợ hãi.
Tả Tình Duyệt muốn chạy trốn nhưng lại trốn không thoát. Cô trốn
không thoát, cuộc hôn nhân này giống như nhà tù giam cầm cô vậy!
Cô cảm thấy bất lực, chua xót, đau đớn. . .
Tất cả cảm xúc dồn nén bỗng dâng trào khiến Tả Tình Duyệt muốn
gục ngã.
Nhắm mắt lại, nước mắt cô chảy xuống, nhớ lại trước đây từng hỏi
Cận Hạo Nhiên.
‘Nếu người anh yêu hận anh, anh sẽ làm thế nào? ’
Tiếp tục yêu anh? Nhưng càng yêu lại càng chịu nhiều tổn thương? Có
nên thương yêu anh nữa không?
Cô không biết mình còn có thể chịu đựng được bao lâu nữa!
Cố Thịnh đột nhiên ngẩn ra, anh vốn đang kịch liệt hôn cô, lúc này
dừng lại, thấy trên mặt Tả Tình Duyệt đầy nước mắt khiến lòng anh chợt