"A. . . . . ." Tả Tình Duyệt lập tức đứng dậy, trong mắt mang theo một
chút hoảng hốt, anh muốn làm gì? Trong đầu hiện ra bộ dáng thô bạo của
Cố Thịnh, trong lòng trầm xuống, vội vã khóa cửa.
"[bad word]!" Cố Thịnh gõ hồi lâu cũng không có động tĩnh, khuôn
mặt anh tuấn khó coi tới cực điểm, hành động của Tả Tình Duyệt không
nghi ngờ gì đã tiến thêm một bước khiêu chiến quyền uy của anh. Tự ái đàn
ông bị kích thích mãnh liệt, con ngươi sắc bén lạnh lại. Tốt lắm! Người phụ
nữ này coi lời nói của anh như gió thoảng bên tai?
Nghĩ đến điều gì đó, Cố Thịnh ngừng gõ cửa, thân hình cao lớn đi vào
gian phòng bên cạnh.
Tiếng gõ cửa dừng lại, Tả Tình Duyệt thở phào nhẹ nhõm, nhưng một
giây kế tiếp, trong lòng cô cả kinh, theo bản năng nhớ tới ngoài cái cửa này,
phòng của cô và Cố Thịnh còn có một cánh cửa có thể thông nhau. Hơn
nữa, cánh cửa này chỉ có Cố Thịnh ở bên kia có thể khóa, hoàn toàn là tiện
lợi cho Cố Thịnh!(G3m: no fair)
Từ tính tình của Cố Thịnh có thể đoán được, xem ra tối nay anh không
vào được nhất quyết sẽ không bỏ qua, nhưng cô lại không muốn cùng anh
tiếp tục dây dưa.
Tả Tình Duyệt quét mắt nhìn căn phòng, ánh mắt rơi vào bàn trang
điểm, nếu đem nó dời qua, hy vọng có thể ngăn trở Cố Thịnh xông vào.
Nhưng dựa vào hơi sức của cô, còn chưa kịp di chuyển bàn trang
điểm, rầm một tiếng, cửa đã được mở ra. Tả Tình Duyệt ngẩn ra, nhìn về
phía cửa, thấy khuôn mặt sát khí của Cố Thịnh đang tiến về phía mình, đôi
mắt như chim ưng không chớp nhìn cô.
"Thế nào? Cô cứ như vậy không hoan nghênh tôi?" Cố Thịnh nhếch
miệng, khiến cả người Tả Tình Duyệt muốn run rẩy, có một sự sợ hãi vô
hình tràn ngập trong không khí.