CẠM BẪY HÔN NHÂN- SỰ TRẢ THÙ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 389

thể cười khổ, tự mình ăn bữa sáng.

Cho đến trưa Tả Tình Duyệt đều ở trong vườn hoa của biệt thự, cô

không thể ra khỏi cửa cũng không muốn bước vào phòng mình, chỉ cần
bước vào phòng cô sẽ tự nhiên nhớ đến tiếng rên của Tôn Tuệ San đêm
qua, cứ nhớ đến một lần tim cô sẽ đau một lần.

Tả Tình Duyệt pha trà hoa cỏ ở dưới bóng cây đọc sách giết thời gian.

Buổi sáng cô vô tình đọc được trên báo biết ba đã xuất viện, mà tập đoàn
Tả Thị cũng đã vượt qua nguy cơ. Cô không biết cuối cùng ai đã đưa tay
giúp đỡ tập đoàn Tả Thị, nhưng từ đáy lòng cô rất cám ơn người thần bí đó
đã đầu tư vào tập đoàn Tả Thị.

“Cô chủ có người đem một món đồ đến nói là tặng cho cô!” Quản gia

cúi đầu đứng trước mặt Tả Tình Duyệt, rủ thấp đôi mắt khiến người ta
không biết ông ta đang nghĩ gì.

Tả Tình Duyệt ngớ ngẩn, tặng đồ cho cô? Ai lại tặng đồ cho cô? “Ông

thay tôi từ chối đi!” Lực chú ý của Tả Tình Duyệt đặt trở lại trên sách.
Không cần biết ai tặng đồ cho cô, tặng cô thứ gì, thứ đó cũng không thể
nhận, nguyên nhân rất đơn giản, cô không muốn làm cho Cố Thinh có cơ
hội nhục mạ cô, nhận đồ không thể nghi ngờ chính là tự rước lấy phiền
phức.

“Vâng.” Quản gia xoay người rời đi, nhưng không bao lâu quản gia lại

quay về chỗ này. “Cô chủ, người đó kiên trì muốn đưa, đuổi cũng không
đi!”

Chân mày Tả Tình Duyệt hơi nhíu, đuổi không đi? Không muốn làm

quản gia khó xử, Tả Tình Duyệt bỏ trà và sách trong tay xuống, đứng dậy
tự mình đi ra xem một chút.

Cô vốn nghĩ rằng đây chỉ là một món đồ nhỏ nhưng không ngờ món

đồ được đưa tới lại lớn như vậy, một cây Piano! Còn là loại đàn cao cấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.