Đôi mắt ánh lên vẻ kiên định, Tả Tình Duyệt làm ra chuyện lớn mật
nhất từ trước tới nay.
Chủ động đưa tay dò vào trong áo ngủ của anh, bắt chước động tác
của anh, khi anh ở trên người của cô dao động. . . . .
Trong giấc mộng Cố Thịnh cảm thấy thân thể đột nhiên nóng ran, tập
trung ở nơi bụng, cảm giác như thế anh cũng không xa lạ. Anh cho là mình
là quá nhớ giấc mộng kiều diễm cùng với Tả Tình Duyệt, nhưng cảm giác
lại hết sức chân thật.
Một đôi tay nhỏ bé không lưu loát trêu chọc dục vọng của anh, Cố
Thịnh dựa vào bản năng, cho dù là ở trong mộng thôi cũng tốt, không phải
sao?
Khóe miệng nở nụ cười, Cố Thịnh nhanh chóng đổi khách làm chủ,
hướng đến người phụ nữ đang đốt lửa trên người anh đè ở phía dưới, tách
ra hai chân của cô, vọt vào thân thể cô.
Cảm giác chân thật như vậy khiến Cố Thịnh gầm nhẹ ra tiếng, anh
đang hoài nghi, đây là mộng sao? Nhưng chuyện này…
Thân thể tựa hồ không cho phép anh đi tìm hiểu nữa, anh muốn cảm
thụ Tả Tình Duyệt, mà không phải đợi đến khi cô ngủ say, một mình len
lén chạy ra phòng tắm lấy tay giải quyết.
Tả Tình Duyệt không biết là anh đang trong mộng. Hôm nay anh cực
kỳ nhiệt tình, động tác cũng dị thường kịch liệt, nhưng trong kịch liệt lại có
thương tiếc, giống như anh đang khống chế, không để cho mình thương tổn
cô.
Sảng khoái. Tiếng ngâm cùng tiếng gầm nhẹ ở trong phòng đan vào
nhau, bóng đêm đối với những người yêu nhau mà nói, vĩnh viễn hài hòa
như vậy…….