lúc chính là một sinh vật đáng sợ, giống như cô và Trần Nhân Như bây giờ.
Mặc dù biết Trần Nhân Như cũng chỉ lợi dụng mình đối phó Tả Tình
Duyệt, nhưng cô cũng cam tâm tình nguyện để bị lợi dụng, bởi vì cô cũng
có thể chiếm được lợi ích từ trong đó, không phải sao?
Họ đều muốn đoạt được vị trí Cố phu nhân, đoạt được tài phú của Cố
gia, cho nên Tả Tình Duyệt là kẻ thù chung của bọn họ. Đến cuối cùng,
chưa biết người nào sẽ là người chiến thắng, tất cả đều có thể, đúng không?
Tài xế đã sớm bị cô đuổi đi, Tả Tình Duyệt không có mục đích đi lang
thang trên đường, cô thế nhưng không biết mình nên đi đến nơi nào!
Chán cô?
Tất cả mọi thứ tốt đẹp này đều phải kết thúc sao? Ngay vào lúc cô đã
đủ hãm sâu, đúng lúc cô càng thương anh hơn, lại là lúc cô phát hiện mình
đã không cách nào có thể tự kiềm chế!
Tại sao thực tế luôn tàn nhẫn như vậy, mặc dù trước kia trong một bắt
đầu tốt đẹp cô vẫn luôn tự nhắc nhở chính mình, ngộ nhỡ có một ngày tất
cả những thứ này biến mất, cô sẽ chịu nổi sao?
Sự thật nói cho cô biết, cô chịu không nổi, nhưng lại không thể không
bức chính mình tiếp tục chịu đựng!
Bất tri bất giác trời đã tối rồi, Tả Tình Duyệt đứng trước một quán
rượu bồi hồi hơn mười phút, cuối cùng cũng bước vào, cô muốn say một
lần, hi vọng say sẽ không phải đối mặt với thực tế.
Trong quán rượu sa hoa trụy lạc Tả Tình Duyệt có chút không thích
ứng, hướng quầy bar gọi rượu, rượu cứ liên tục được rót vào miệng, đối với
người cố ý mua say mà nói uống say là chuyện hết sức dễ dàng, huống chi
người ít khi uống rượu như Tả Tình Duyệt.