CẠM BẪY HÔN NHÂN- SỰ TRẢ THÙ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 551

Cũng được! Không thèm nghĩ nữa! Không cần nghĩ đến những chuyện

thương tâm, anh và Tôn Tuệ San không có ở đây, không nhìn thấy bọn họ
thân mật ân ái, mình sẽ không đau lòng, đúng không?

Nhưng tại sao trước mắt cô cảm thấy một mảnh mơ hồ, là trời đang đổ

mưa sao?

"Đừng khóc! Bất kỳ thời điểm nào em cần, anh sẽ bồi bên cạnh em!".

Kiều Nam ôm Tả Tình Duyệt vào trong ngực mình, nước mắt của cô làm
lòng anh đau nhói, biết rõ cô không muốn làm bạn với mình, biết rõ cô hận
mình, biết rõ sau khi anh nói ra những lời này có thể sẽ bị cô xem thường
và khinh bỉ, nhưng anh vẫn không nhịn được hứa hẹn cùng cô.

Miễn là cô cần anh, anh sẽ luôn luôn canh giữ bên cạnh cô, cho đến

khi . . . .

Một chút đau đớn nổi lên, anh không dám nghĩ tới kết cục, anh phát

hiện ra ngay cả bản thân mình cũng không nhận thức được mình nữa rồi,
lùi bước, sợ hãi, tâm thần bất định, những thứ này chưa từng xuất hiện
trong cuộc đời anh, trong suy nghĩ của anh, đó đều là hành vi của những kẻ
yếu đuối, nhưng bây giờ. . . . .

Trong lòng cười khổ, anh đã lộ ra tất cả hành động của kẻ yếu đuối

rồi.

Vào giờ khắc này, lòng Tả Tình Duyệt như con đê vỡ nát, trong nháy

mắt, tất cả kiên cường cùng ngụy trang đều sụp đổ, lúc này, cô chỉ là một
người phụ nữ nhỏ bé cần sự ấm áp và yêu thương!

Để mặc cho mình khóc lớn trong ngực Kiều Nam, nước mắt khiến cho

quần áo trước ngực Kiều Nam ướt đẫm, nhưng Kiều Nam không để ý tới,
đối với anh mà nói, đây là một hiện tượng tốt, không phải sao? Tốt hơn so
với việc Tả Tình Duyệt không chút do dự đẩy anh ra!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.