"Rất đẹp!" Cố Thịnh dịu dàng nhìn Tả Tình Duyệt, trong lòng lại hạ
quyết tâm rất lớn mới ngăn cản mình ôm lấy cô, hôm nay là ngày Tiểu Ngữ
đính hôn, anh không thể hành động tùy ý, chỉ là, vào giờ khắc này, anh có
một sự kích động, vô luận cô đã làm sai điều gì, anh cũng có thể tha thứ,
anh muốn bỏ qua tất cả, theo đuổi Duyệt Duyệt lần nữa, anh nghĩ, dựa vào
Cố Thịnh anh, muốn lấy được trái tim của một người phụ nữ, không phải
việc khó!
"Cảm. . . Cảm ơn." Tả Tình Duyệt tránh ánh mắt của anh, trái tim đập
thình thịch, sao anh ấy nhìn mình như vậy, thật dịu dàng và cưng chiều,
khiến cho cô nghĩ anh yêu cô, nhưng, cô lại hiểu biết rõ ràng, người đàn
ông này không yêu mình!
Tuyệt không yêu mình!
"Thịnh, Duyệt Duyệt, hai người chuẩn bị xong chưa?" Tôn Tuệ San
mới vừa xuống lầu, đã nhìn thấy hai người đắm đuối đưa tình, trong lòng
lập tức trồi lên nồng đậm ghen tỵ, cô nhận ra bộ y phục trên người Tả Tình
Duyệt, ngày hôm qua, cô tận mắt thấy Cố Thịnh ngẩn người nhìn bộ y phục
này, trong mắt tràn đầy thâm tình, quả nhiên, bộ lễ phục này vẫn cho Tả
Tình Duyệt!
"Duyệt Duyệt, hôm nay Thịnh giao cho em rồi! Hai người cần phải đi
chơi vui vẻ đó!" Tôn Tuệ San liếc mắt quyến rũ, đi tới bên cạnh Tả Tình
Duyệt, thân mật kéo cánh tay Tả Tình Duyệt, "Bộ lễ phục này của Duyệt
Duyệt thật là đẹp!"
Tả Tình Duyệt bị Tôn Tuệ San thức tỉnh, không có nghe ca ngợi của
cô ta, khổ sở vô biên lan tràn trong lòng, anh không thương cô, nếu không
cũng sẽ không có Tôn Tuệ San, không phải sao?
Cô là vợ trên danh nghĩa của Cố Thịnh, phải diễn người vợ tốt, mà
nhu tình trong mắt anh vừa rồi, cũng chỉ là diễn trò mà thôi!