Nói cho cô ấy biết, cô căn bản không phải chị trong miệng cô ấy, hay
nói với cô ấy, anh cả của cô ấy đã sớm vắng mặt khỏi nhân thế?
"Tiểu Ngữ, nhớ, cô ấy là chị dâu, không phải chị! Hôm nay anh cả có
chuyện, không tới được, nhưng mà, Tiểu Ngữ có anh hai ở cạnh rồi, cũng
giống nhau thôi!" Cố Thịnh tách hai người ra, giải vây thay Tả Tình Duyệt,
hiện tại anh duy nhất hy vọng là, Cận Hạo Nhiên có thể chăm sóc Tiểu Ngữ
thật tốt, cònanh thử để xuống thù hận, nghênh đón cuộc sống mới.
"Chị dâu? Chị dâu?" Cố Tâm Ngữ nhỏ giọng nỉ non, nghĩ đến cái gì,
nụ cười trên mặt càng rực rỡ, "Đúng, là chị dâu, anh cả từng nói, chị sẽ trở
thành chị dâu đấy!"
Cố Tâm Ngữ hưng phấn xoay người lôi kéo Cận Hạo Nhiên bên cạnh,
"Anh Hạo Nhiên, em cho anh biết, em có chị dâu, chị sắp trở thành chị dâu
rồi!"
Cận Hạo Nhiên và Cố Thịnh nhìn nhau, bọn họ đều biết, mặc dù Tiểu
Ngữ có chuyển biến tốt, nhưng mà nhận thức của cô với anh cả vẫn không
có thay đổi!
Trong lòng thở dài, Cố Thịnh nắm chặt tay Tả Tình Duyệt, đảo mắt
nhìn cô cắn chặt môi dưới, mi tâm không khỏi nhíu chặt, cô vì sao mà bất
an?
"Em làm sao vậy? Không thoải mái sao?" Cố Thịnh nhỏ giọng hỏi ở
bên tai cô, không biết sao, trong lòng anh luôn có một loại dự cảm xấu,
giống như sắp mất đi thứ gì. . .