CẠM BẪY HÔN NHÂN- SỰ TRẢ THÙ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 827

thật là làm cho anh thống khổ!"

Buông tay cô ra, Kiều Nam cô đơn đứng dậy, từng bước từng bước đi

ra cửa, Tình Duyệt nhìn theo bóng lưng cô đơn ấy, trong lòng như bị cái gì
đâm đau nhói, Tả Tình Duyệt đột nhiên có chút tự trách.

"Kiều đại ca. . . . . ." Tả Tình Duyệt theo bản năng kêu thành tiếng, cô

thật đả thương người đàn ông này rồi sao? Nhìn anh đột nhiên dừng lại,
cũng không quay đầu lại nhìn cô, cô không muốn mất đi người đàn ông cô
xem như anh trai này. "Thật xin lỗi." Tả Tình Duyệt nỉ non ra tiếng, trừ xin
lỗi, cô cũng không biết phải nói những gì để diễn tả hết sự áy náy của mình.

Thật xin lỗi, lại là thật xin lỗi!

Từ năm năm trước đến bây giờ, anh thủy chung không cách nào từ

trong miệng của cô nghe được ba từ anh muốn nghe, mãi mãi đều là ‘thật
xin lỗi’!

Khóe miệng nổi lên chút tự giễu, nghĩ cứ như vậy mà rời khỏi, nhưng

anh lại không đành lòng để cho cô tiếp tục tự trách, cuối cùng không cách
nào quay đầu lại nhìn cô. Vẫn tiếp tục đưa lưng về phía cô, mang theo
giọng khàn khàn nói: "Giữa chúng ta, không cần phải nói lời xin lỗi đâu!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.